Ngày này chơi thật vui vẻ, trời tối rồi mới trở về cung.
Dùng xong bữa tối, vì mệt mỏi nên Tô Chỉ Anh cũng không đi dạo, nghiêng người trên giường ăn trái cây, Chu Triệu Huyên vẫn còn tinh thần dồi dào, tự mình đi dạo một vòng.
Mắt thấy sắp đến tháng tư, thời tiết cũng ngày càng ấm áp.
Chu Triệu Huyên đi dạo đến một khu vườn, nơi này không biết là hậu hoa viên của cung điện nào, trong cung mà nói thì không lớn, cảnh sắc lại không tệ, tiểu kiều lưu thủy, đình đài lầu các, trong vườn trồng vô số cây mai, đủ các loại giống, có vài cây đã tàn, có vài cây lại đang nở rộ.
Chu Triệu Huyên đứng trên cầu nhìn ra xa, dòng nước róc rách chảy dưới chân, yên tĩnh thong dong.
Lưu Minh Triết so với Lý Ban và Lương Tố Công đi muộn hơn hai ngày, hẳn là mấy ngày nay có thể đến Sơn Đông, còn Lý Ban và Lương Tố Công hôm qua đã đến rồi.
Quả nhiên ẩn chứa rủi ro, thuyền của hai người vừa đến Đông Xương phủ thì vừa vào thủy đạo Đông Xương phủ đã bị đâm, suýt chút nữa thì lật thuyền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT