Tô Chỉ Anh quay đầu bảo Phục Linh và Mạch Đông đi đỡ lão thái thái.
Hai người tiến lên đỡ, lão thái thái cảm thấy mặt mình rạng rỡ, mày cũng giãn ra, cười đi tới, đang muốn hành lễ, Chu Triệu Huyên đã một tay đỡ lấy, cười nói: “Lão thái thái ngồi đi.”
Lão thái thái ngồi xuống, Tô Uyển Ngọc và Tô Uyển Thanh tiến lên dập đầu hành lễ.
Chu Triệu Huyên không nói gì, Tô Chỉ Anh nói: “Đứng lên đi.” Đợi hai người đứng lên, liền đánh giá một phen.
Tô Uyển Ngọc và Tô Uyển Thanh trông đều có vẻ nhu thuận hơn một chút, Tô Uyển Ngọc mặc một chiếc váy dài bằng gấm vân thêu hoa cúc xanh quấn chỉ vàng, eo thắt dây lưng cung tua rua chỉ vàng, trông có vẻ hơi căng thẳng, cúi đầu không dám nhìn lung tung.
Tô Uyển Thanh mặc một chiếc váy dài màu xanh lục thêu liễu xanh biếc, trang điểm lông mày và mắt lộng lẫy hơn trước kia một chút, trông dường như cũng có một loại cảm giác ngẩng đầu ưỡn ngực, lá gan cũng lớn hơn, còn lén nhìn trộm Hoàng thượng hai lần.
Tô Chỉ Anh đối với hai vị muội muội này của mình đã hiểu rõ như lòng bàn tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT