Chu Triệu Huyên cười: “Chỉ một ngày thôi mà, sau này tất cả ngày sinh của con trai con gái chúng ta đều định thành ngày nghỉ, nếu có thể liền nhau, chúng ta liền nghỉ mấy ngày, trẫm dẫn bọn họ đi dạo… Đúng rồi, không cần đợi đến ngày nghỉ, trẫm dẫn nàng, chúng ta có thể ra ngoài du sơn ngoạn thủy, ngắm nhìn thiên hạ tươi đẹp này.”
Tô Chỉ Anh ‘phụt’ cười: “Càng nói càng quá rồi, không thể nói nữa, nói tiếp nữa, hoàng thượng e rằng một lòng đều ở chuyện chơi bời, không lên tảo triều, ta thành…” Nói đến đây dừng lại, hỏng rồi lỡ lời.
“Thành cái gì?” Chu Triệu Huyên thông minh cỡ nào, lập tức cười hỏi: “Thành… hồng nhan họa quốc rồi? Nhất tiếu khuynh thành, từ đó quân vương không tảo triều?”
Mặt Tô Chỉ Anh lập tức ửng hồng, cười đánh hắn: “Đáng ghét… ta mới không có ý đó. Ta rất tự biết mình, còn kém xa mới được cái vẻ khuynh thành.”
“Ai nói?” Chu Triệu Huyên kinh ngạc kêu lên: “Phụ nhân toàn thiên hạ cộng lại cũng không đẹp bằng nữ nhân của trẫm! Đừng nói khuynh thành, khuynh quốc trẫm cũng nguyện.”
Vừa nói vừa vươn tay ôm nàng vào lòng: “Trẫm phải nghiêm túc suy nghĩ, chuyện từ nay về sau không tảo triều.”
Tô Chỉ Anh cười đến ngã nhào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT