Quả nhiên là như vậy.
Nghe xong lời của Ngũ Xuân Mai, Cổ Trì hừ một tiếng trong lòng, nàng ta nguyện ý là vì biết đó là hoàng thượng, đương nhiên, là vương gia, là đại gia công tử, có lẽ đều nguyện ý, chỉ cần thân phận địa vị cao, nàng ta đều nguyện ý. Nếu đổi lại một người tướng mạo xấu xí, thân phận chỉ là bình dân bá tánh, xem nàng ta có nguyện ý vô danh vô phận cho người ta ngủ hay không?
Cổ Trì giọng đều lạnh đi một chút: “Bản quan không phải hỏi ngươi nguyện ý hay không, chuyện này cũng không đến phiên ngươi nguyện ý hay không. Bảo ngươi trở về, ngươi liền trở về đi.”
Ngũ Xuân Mai giật mình kinh hãi! Hoàn toàn không ngờ hắn sẽ nói ra lời như vậy, loại xấu hổ không thể gặp ai chậm một bước mới ập đến, lập tức xấu hổ đến mức suýt ngất đi.
Cổ Trì đã quay đầu quở mắng thị vệ của mình và hai thái giám kia: “Hoàng thượng là tính khí gì, mấy người các ngươi theo hầu lâu như vậy còn không biết?! Loại người nào các ngươi cũng đưa đến bên cạnh hoàng thượng? Cẩn thận một chút!”
Đặc biệt quát mắng hai thái giám: “Đưa các ngươi ra ngoài là để chiếu cố sinh hoạt thường ngày mà thôi, không phải bảo các ngươi xoắn ba bẻ bốn, làm bừa ra một số chuyện!”
Hai thái giám sợ hãi khom người ra sức khom lưng, khúm núm: “Dạ, dạ, các nô tài sai rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT