Tô Chỉ Anh tựa vào hắn, một lát lại cảm thấy nước mắt rơi xuống, liền lấy khăn tay lau đi, bưng lên chén trà bên cạnh còn bốc hơi nóng, hơi nóng xông lên mặt nàng, cũng xông lên đôi mắt chua xót của nàng.
“Ừm.” Nàng khẽ đáp lời, uống một ngụm trà.
Các cung nữ ma ma bên ngoài không nghe thấy tiếng bên trong, căng thẳng nhìn nhau, Xuân Hương bọn họ đã tìm hết những người già như Lãnh ma ma, Liêu ma ma, Lư ma ma, mọi người đều đang đợi bên ngoài.
Một lát sau, cửa phòng vậy mà mở ra, hoàng thượng bước ra: “Trên lò đun lại ấm nước.” Hắn nhìn đám người ngoài kia lạnh đến mức mũi xanh mặt sưng, bị gió thổi trốn ở góc tường, ôn tồn nói: “Không sao, các ngươi nên về nghỉ ngơi thì cứ về nghỉ ngơi.”
Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm, Xuân Hương và Thu Văn vội vàng xách một ấm nước lạnh vào nhà, đặt lên lò trong sương phòng. Hai người đi ra nhìn thoáng vào nội thất, rèm cửa dày nặng đã được buông xuống, không nhìn thấy gì cả. Trong phòng ấm áp vô cùng.
Hai người vội vàng đi ra.
Chu Triệu Huyên lại vào nhà, đóng cửa lại. Chỉ mở cửa có một lát, không khí ấm áp trong phòng đã lạnh đi rất nhiều, phòng khách bị gió thổi, thậm chí có chút bụi bặm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT