Tô Chỉ Anh thản nhiên cười nói: "Bản cung cũng không hỏi đến cùng là chuyện gì, không tính là can chính chứ? Chỉ là hỏi về phương diện nào, để giúp phân loại một chút. Dù sao, hoàng thượng mới bị thương, giờ phút này tinh thần không tốt, nếu là đại sự khẩn cấp, dĩ nhiên là sẽ lập tức bẩm báo, nhưng nếu là chuyện vặt vãnh lông gà vỏ tỏi, vậy thôi. "
Lời này dường như đã kích giận Điền Chính Đường, hắn lớn tiếng nói: "Nương nương lời này sai rồi! Quốc sự sao có lớn nhỏ? Chỉ cần là quốc sự, chính là đại sự! Dù là một mẫu ruộng cày, một con trâu cày, cũng là liên quan đến dân chúng mưu sinh. Dù là một binh một tốt, cũng là liên quan đến biên cảnh an ninh của Đại Chu triều!"
"Ồ, thì ra là thế. " Mặc dù hắn âm thanh cao hơn gấp mấy lần, nhưng Tô Chỉ Anh vẫn là một bộ dáng không hề thấy lạ, bừng tỉnh đại ngộ gật đầu nói: "Quả nhiên là đại học sĩ, kiến thức khác thường. "
Sau đó lại hỏi: "Vậy đại học sĩ lần này muốn nói, rốt cuộc là một mẫu ruộng cày, một con trâu cày, hay là chuyện một binh một tốt? Nếu là chuyện binh tốt, vừa hay, cùng Tề Quốc công và mấy vị Quốc công gia, Hầu gia nói chuyện, bọn họ không phải là người dẫn binh sao?"
Điền Chính Đường tức giận đến muốn chết, lời của Hoàng hậu nương nương vừa dứt, hắn dừng lại nửa ngày mới rặn ra được một câu: "Thần có việc khải tấu hoàng thượng. "
Tô Chỉ Anh vẫn không nhanh không chậm, trên mặt mang theo nụ cười nhạt nhẽo: "Bản cung biết ngươi có việc khải tấu hoàng thượng, chỉ là phân loại một chút thôi. "
"Thần khải tấu là quốc gia đại sự, Hoàng hậu nương nương là phụ... "

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play