Chu Triệu Huyên tắm rửa xong đi ra, thấy Tô Chỉ Anh ngồi ở phía đối diện sau ngự án, đang xem một xấp giấy trên bàn. Hắn dùng khăn lớn lau tóc đi qua: "Xem gì vậy?"
Tô Chỉ Anh liền đem xấp giấy trong tay 'soạt soạt' giũ giũ: "Chàng chuẩn bị cho phụ thân ta tước vị Quốc công?"
Chu Triệu Huyên đi qua: "Đúng vậy, dù sao đó cũng là phụ thân nàng." Vừa nói vừa đi đến phía sau ngự án, Tô Chỉ Anh đứng dậy nhường chỗ cho hắn, hắn ngồi xuống thuận tay kéo nàng ngồi lên đùi mình: "Bất quá đương nhiên phải hỏi ý kiến của nàng, tạm thời định như vậy, nàng thấy thế nào?"
Tô Chỉ Anh lắc đầu: "Phụ thân ta nói trắng ra chỉ là một kẻ con ông cháu cha, nhờ tổ tiên có đức che chở, hắn mới có ngày hôm nay! Nhưng lớn lên rồi đã làm được việc tốt gì? Chọc tức chết cha mình, ép mẹ mình chỉ có thể đến am ni cô ở, loại bất hiếu như vậy, Hoàng thượng bất luận tốt xấu liền thăng tước vị, e rằng người khác sẽ không nói phụ thân ta thế nào, chỉ nói Hoàng thượng thiên vị. "
"Hơn nữa, hiện tại gia đình chúng ta nhân đinh không vượng, chỉ có một mình Kỳ ca nhi, có tiền đồ hay không còn chưa biết, so với những nhà giàu sang, thư hương thế phiệt có khoảng cách một trời một vực, trăng tròn thì khuyết, vẫn là không nên. Đời phụ thân ta cứ như vậy đi, ngược lại xem Kỳ ca nhi có tiền đồ hay không, bất quá cho dù là tiền đồ của nó, cũng phải tự nó kiếm, chúng ta không tùy tiện cho. "
Vừa nói vừa nhìn về phía Chu Triệu Huyên: "Chàng thấy thế nào?"
Chu Triệu Huyên bật cười: "Được, cứ theo ý nàng là được. " Vừa nói lại nói: "Ý chỉ nàng cho người nhà ta đã nghe nói, xử lý rất tốt. "
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT