Chu Triệu Huyên nghĩ nghĩ, gật đầu: “Nàng nghĩ không sai." Lại dừng lại một chút, nói: "Mặt ngoài quả thật như thế."
Tô Chỉ Anh lập tức nghĩ, mình chỉ thấy được mặt ngoài? Còn có ý gì là sâu bên trong sao?
Nhưng cũng là đương nhiên, chuyện này há có thể chỉ đơn giản là mặt ngoài như vậy? Hoàng thượng trước đó dùng vụ án vu cổ liên lụy hãm hại mấy người quyền cao chức trọng, nhưng thấy được chẳng những tâm ngoan thủ lạt, hơn nữa đa mưu túc trí.
Thế tử nói: "Nhất định là ý của hoàng thượng. Hoàng hậu không dám tự tiện chỉ nữ tử có long chủng của Hoàng thượng cho người khác " Nói xong nhìn Chu Triệu Huyên: "Có thể thấy được Hoàng thượng không có ý định an ổn thả đệ trở về."
Thế tử phi lập tức hối hận nói: “Thật không nên gọi Triệu Huyên hồi kinh! Biết rõ nguy hiểm như vậy..."
Chu Triệu Huyên lập tức đưa tay vỗ nhẹ mu bàn tay Thế tử phi, cười nói: "Tỷ tỷ đừng nói lời này, về kinh thăm bệnh là điều ta phải làm, ta cũng không phải người không cha không mẹ, cha mẹ ta đều táng ở kinh thành, ta chung quy nên trở về dập đầu một cái. Còn có, nếu không trở về, làm sao có thể cưới được Chỉ Anh?"
Thế tử phi hốc mắt đỏ lên, vội vàng cười che lấp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT