Thế tử phi cười gọi nha hoàn bưng tới một cái ghế, nàng ngồi xuống, lúc này mới lại nói: "Ta cũng không phải chê cười muội, người trong nhà muội đều không nói những thứ này với muội... Cũng thật là..."
Trong lòng biết bây giờ không nên nói cái này, lời còn chưa dứt vội lại cười nói: "Nhưng cũng không sao. Hiện tại tốt rồi, rốt cục cùng chúng ta thành người một nhà."
Tô Chỉ Anh đỏ mặt gật đầu.
Thế tử phi liền nói: "Cái khác không có gì, chỉ là có một số việc sớm một chút dặn dò muội một phen. Triệu Huyên đến kinh thành là thăm bệnh, cho nên chỉ dẫn theo một ít thị vệ đại binh, căn bản là không có mang nha hoàn... Nói xong quay đầu nhìn nhìn, cười nói: "Muội cũng chỉ có thể dùng nha hoàn của muội."
Tô Chỉ Anh vội nói: "Đủ rồi, Vương gia trước đó cũng cho bốn người, chính là mấy người Phục Linh."
Thế tử phi gật gật đầu: "Mấy người bọn họ vẫn ổn, chuyện hầu hạ không hiểu lắm, nhưng còn có bọn nha hoàn ban đầu, bọn họ coi như là thông minh chịu học. Còn có bà tử gì đó, ta tới mới biết, đều không phải rất có ích, cũng không biết Triệu Huyên trước đó làm sao hành động lung tung như vậy."
Nói xong nhìn Tô Chỉ Anh cười nói: "Ôi, vốn là có nhiều lời muốn nói với muội, nhưng còn nhiều thời gian, sau này từ từ nói, bộ dạng của muội như vậy không được, phải chuẩn bị nửa ngày mới xong."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play