Tô Chỉ Anh ngồi xuống, nghi hoặc hỏi: "Phái đến chỗ lão phu nhân? Ta chưa bao giờ phái người qua chỗ lão phu nhân cơ mà?" Nói xong nhìn về phía lão phu nhân.
Lão phu nhân cầm phật châu, ngón tay dừng lại, chậm rãi mở mắt.
Tô Tướng Ấn không rõ nội tình, lập tức quay đầu hỏi lão phu nhân: "Mẫu thân! Nói vậy là sao? Đại tỷ nhi không phái người đến chỗ của ngươi!" Cũng không biết là bị Ngô di nương châm ngòi hay là cố ý bắt lỗi, mà hắn tức giận đến run rẩy cả người. Nhìn bộ dạng này, người không biết còn tưởng rằng Ngô di nương đã sảy thai cơ đấy!
Sắc mặt lão phu nhân hơi thay đổi, giọng nói lạnh lùng: "Ta lúc nào nói là đại tỷ nhi phái tới? Người vốn là bên chỗ đại tỷ nhi, ta thiếu người dùng, tạm thời điều tới... Có phải nói với ngươi như vậy hay không?!" Bà ta cũng có chút đột nhiên biến sắc. Đứa con trai này của mình không coi ai ra gì! Đối với mình cũng dám chất vấn như vậy?!
Lão phu nhân nổi giận, Tô Tướng Ấn lúc này mới hơi thu liễm một chút, quay đầu hỏi Tô Chỉ Anh: "Có phải phái đi hay không không quan trọng. Hiện tại quan trọng là quản gia này..."
Tô Chỉ Anh thản nhiên cười nói: "Phụ thân nói rõ ràng chuyện đã xảy ra trước cho ta biết được không? Đến cùng xảy ra chuyện gì ta còn không rõ ràng lắm, ngài hỏi một câu như vậy, bảo nữ nhi trả lời như thế nào?"
Tô Chỉ Anh nói có đạo lý, mặc dù Tô Tướng Ấn tức giận muốn mạng, nhưng lại không thể phản bác, quay đầu giận dữ kêu lên với Quách thị: "Ngươi nói!" Vừa nói chuyện với Quách thị, giọng nói lại càng cao hơn rất nhiều, hiển nhiên là càng thêm tức giận với Quách thị.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play