Ngày hôm qua lão phu nhân phái người đến thượng phòng nghe Tô Tướng Ấn và Chu Triệu Huyên cha vợ con rể nói chuyện, liền nghe ra ý tứ trong lời nói của Chu Triệu Huyên. Chỉ cần hôn sự không chậm trễ gì, những thứ khác đều dễ nói.
Lão phu nhân không xác định trong những lời này của Vương gia còn có ý oán trách mình hay không? Vốn dĩ hôn kỳ đã sớm có thể định ra, nhưng bởi vì bên mình cân nhắc chuyện ao muối, cho nên chậm trễ.
Vương gia có trách hay không thì lão phu nhân không thể khẳng định. Nhưng một điểm khác nếu Vương gia đã nói rõ, lão phu nhân không phải người hồ đồ, dĩ nhiên sẽ không khó xử.
Mối hôn sự này vốn là do một tay bà ta thúc đẩy. Cho nên khi người bên Tô Tướng Ấn tới muốn sính kim và danh sách sính lễ, lão phu nhân rất thống khoái gọi người khiêng ra, khiêng từng rương từng rương tới.
Sính kim đoán chừng là vừa đi là không về được, về phần danh sách sính lễ, tơ lụa, trang sức, vàng bạc châu báu phía trên, tất nhiên là cho Tô Chỉ Anh, mà điền trang lớn, cửa hàng nhà cửa, lão phu nhân đã gọi người một nhà quản lý, cũng đã nắm ở trong tay bà ta, bạc từ những nơi này kiếm được, dĩ nhiên là do lão phu nhân làm chủ.
Đồ vật vừa mới được khiêng đi, buổi chiều hôm đó, Thế tử và Thế tử phi đã tới.
Thế tử là bà mối lớn trong hôn sự này, tất nhiên cũng tới gặp Tô Tướng Ấn. Thế tử phi tới chỗ lão phu nhân trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play