Elia đã nói gì đó với cha mình, Tái Duy cũng không rõ. Nhưng khi đang ở trên phi thuyền, cô đã sớm nhận được tin tức: Trong ba tháng tới, Tần Lục sẽ do cô phụ trách giám sát. Ngoài việc không được rời khỏi Đế Đô Tinh, anh sẽ được tự do sinh hoạt mà không bị hạn chế thêm.
Viên đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng tạm thời được gỡ bỏ. Đôi mắt màu xám nhạt của Tái Duy trở nên dịu đi rất nhiều.
Các bác sĩ trong căn cứ, khi nhìn thấy cô, đều lễ phép chào theo nghi thức. Tái Duy tháo mũ quân phục xuống, mái tóc vàng có phần rối loạn rũ xuống vai, cô tiện tay vuốt lên rồi vén ra sau.
Cô không thường xuyên đến nơi này, mà hành lang lúc này dường như vừa xảy ra chuyện gì đó lộn xộn trên mặt đất vẫn còn vết máu chưa được lau sạch hoàn toàn.
Tâm trạng vốn đang nhẹ nhõm của Tái Duy lại bắt đầu nặng nề trở lại. Cô gõ cửa phòng bác sĩ Lâm Tắc Đức, ngạc nhiên khi thấy bên trong ba người đang trò chuyện vui vẻ, không khí vô cùng hòa hợp.
“Tôi mang theo ít đồ ăn, mọi người ăn cùng nhau đi.”
Tái Duy đặt hộp cơm lên bàn. Viên phó quan vốn đang tò mò nhìn cô như thể chưa từng gặp qua, lập tức cúi đầu vờ như chẳng thấy gì khi bị cô liếc nhẹ một cái.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play