Từ trước đến nay đã quen với cái miệng độc của Tần Lục, Tần Dụ Nhiên vốn chẳng hề bận tâm. Lần này cũng không khác gì. Nàng tự động bỏ qua vẻ mặt chán ghét và mất kiên nhẫn của Tĩnh tiểu vương gia, như thấy được cứu tinh, không nhịn được mà nói:
“Cuối cùng ngươi cũng trở về rồi! Trong vương phủ này, trừ viện của ngươi ra thì không còn chỗ nào khiến người ta an tâm được nữa!”
Tĩnh tiểu vương gia nhướng mày, trầm mặc một lúc rồi nhếch môi, cười như không cười:
“Ta không nghe lầm đấy chứ? Tĩnh Vương điện hạ tiểu thư đang nói... viện nhỏ này của ta lại khiến ngươi cảm thấy an tâm?”
Tần Dụ Nhiên chẳng những không phản bác, ngược lại còn gật đầu thật mạnh:
“Không sai! Trong phủ này chỉ có ngươi là có thể vô duyên vô cớ nổi giận, chửi mắng người, nói đuổi là đuổi ngay. Trước đây ta còn cảm thấy ngươi như vậy là không đúng, nhưng bây giờ nghĩ lại thì đúng là… rất có cảm giác an toàn!”
Tĩnh tiểu vương gia liếc mắt nhìn nàng, giọng không kiên nhẫn:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play