Liễu Trừ Hoài mỉm cười dịu dàng: “Đa tạ công tử.”
Nàng ra hiệu cho nha hoàn tiến lên nhận lại chiếc khăn tay. Dù sao đối phương cũng đã đỡ giúp nàng, nên cảm ơn là điều nên làm.
Thế nhưng thiếu niên kia chỉ hơi nhướn mày, hờ hững nheo mắt nói: “Ngươi hiểu lầm rồi.” Nói xong liền buông tay để chiếc khăn trôi đi theo gió.
Liễu Trừ Hoài: “……”
Có vẻ như nhận ra biểu cảm cứng đờ của nàng, thiếu niên khẽ rũ mắt, đôi mày hơi nhíu lại, đưa đầu ngón tay trắng trẻo lên gần mũi ngửi một chút, rồi cau có nói: “Ta đâu có đỡ, là nó tự bay vào mặt ta. Mà dùng loại hương gì thế? Nồng nặc quá. Ngửi lâu chẳng phải sẽ nhức đầu sao?”
Liễu Trừ Hoài: “……”
Sao tình huống này lại khác xa với những gì nàng tưởng tượng?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT