Tuy rằng chuyện mặt tối của những người kia khó tránh khỏi tồn tại, nhưng để lộ toàn bộ ra ngoài thế này rõ ràng khiến dư luận phẫn nộ.

Người dân làm công mỗi tháng chỉ lãnh vài triệu, vẫn phải nộp thuế đúng hạn. Vậy mà thương nhân ở tầng cao nhất của kim tự tháp lại trốn thuế, gian lận thuế với quy mô khổng lồ, bảo sao không khiến dân chúng tức giận. Trên Weibo, khắp nơi đều là những lời chỉ trích hành vi vi phạm pháp luật như vậy, các tài khoản Weibo chính thức của cơ quan chức năng liên tục bị réo tên, sau đó lập tức lên tiếng khẳng định sẽ nghiêm túc điều tra.

Cổ phiếu của Hồng Phong lập tức chịu ảnh hưởng nặng nề. Sau khi phiên giao dịch bắt đầu, giá cổ phiếu lao dốc không phanh, khiến rất nhiều cổ đông bị thiệt hại nghiêm trọng. Họ tức giận đến mức mắng chửi Hồng Phong không tiếc lời.

Là người đứng đầu Hồng Phong, sắc mặt Tần Tứ Sơn u ám ném luôn chén trà trong cuộc họp, tất cả lãnh đạo cấp dưới đều không dám thở mạnh, sợ lửa cháy lan đến mình.

“Phải điều tra rõ ràng, xem rốt cuộc là ai đứng sau giở mấy trò bẩn này.”

Những năm gần đây, Tần Tứ Sơn cũng từng trải qua không ít phong ba bão táp, thương trường thăng trầm đã quá quen thuộc, hắn tin rằng bản thân không dễ gì bị mấy trò nhỏ này hạ gục. Nhưng hắn tuyệt đối không thể chịu thua thiệt một cách im lặng như thế này.

Một khi điều tra ra ai là kẻ âm thầm giở trò, hắn chắc chắn sẽ trả thù không nương tay.

Tần Tứ Sơn kéo cà vạt với vẻ khó chịu. Trước mắt hắn là những tài liệu và chứng cứ được gửi từ các đơn vị truyền thông, tất cả đều là thông tin tuyệt mật trong nội bộ công ty. Nếu không có nội gián, người ngoài tuyệt đối không thể có được.

Hắn không ngờ kẻ đó lại chính là Tần Lục người vẫn đi học bình thường ở trường như chưa từng có chuyện gì xảy ra. Dù sao thì hệ thống mà Tần Lục sử dụng vốn vượt ngoài tầm hiểu biết của thế giới này. Dù có gọi bao nhiêu chuyên gia kỹ thuật đến điều tra cũng không thể lần ra danh tính “nội gián” kia.

Tuy nhiên, Tần Tứ Sơn là người bảo thủ lại đa nghi. Khi sự việc vượt khỏi tầm kiểm soát quá nhiều lần, hắn dần mất niềm tin vào bất kỳ ai. Việc đề phòng cấp dưới không phải không có dấu hiệu, nếu họ thất vọng và chọn về phe đối địch thì cũng không có gì ngạc nhiên.

Quý Hướng Dương vốn định nói với cha mẹ về việc biểu ca sẽ đến trường thu hình gameshow, nhưng dạo gần đây cha mẹ lại bận rộn khác thường. Nghĩ đến những tin đồn nghe được ở trường, cậu bắt đầu lo lắng cho Tần Lục.

Cha mẹ cậu đều là lãnh đạo cấp cao trong ngành thuế, nổi tiếng liêm khiết, chính trực. Nhìn dáng vẻ họ đi sớm về khuya, có lẽ lần này thật sự sẽ nghiêm túc điều tra vụ việc của Hồng Phong.

Nếu Tần Tứ Sơn thực sự bị xác định phạm pháp, không biết Tần Lục có chịu cú sốc lớn hay không.

Tiểu mập mạp lo lắng nhăn nhó cái mũi. Dù lo cho Tần Lục, nhưng cậu vẫn có nguyên tắc của mình. Nếu Tần Tứ Sơn thật sự làm việc phạm pháp, thì cũng không thể vì Tần Lục mà cầu xin cha mẹ khoan dung.

Cậu chỉ có thể đối xử tốt hơn với Tần Lục, để cậu ấy bớt đau lòng về sau. Quý Hướng Dương âm thầm quyết định: mai sẽ mua thêm sữa chua dâu tây cho Tần Lục.

Tin tức trong trường lan truyền rất nhanh, mọi người đều đã biết chuyện Hồng Phong bị phanh phui trốn thuế. Không ít kẻ chờ xem Tần Lục bị bẽ mặt. Nhưng bản thân Tần Lục lại hoàn toàn bình thản, vẫn làm việc, học hành như thường, chẳng có gì là bị ảnh hưởng.

May mà các bạn trong lớp đều đã có cái nhìn khác về Tần Lục. Phần lớn đứng về phía cậu, ủng hộ và cảm thông. Dù Tần Tứ Sơn có thật sự sai, thì cũng chẳng liên quan gì đến Tần Lục. Cậu ấy chỉ là một học sinh bình thường, hoàn toàn không dính dáng gì đến chuyện làm ăn hay thương trường.

Không có ai vì chuyện này mà cô lập Tần Lục. Trái lại, mọi người còn lo rằng nếu vô tình nói sai sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của cậu.

Giữa giờ học, quanh Tần Lục vẫn luôn có mấy bạn học tìm đến hỏi bài. Cậu vẫn bình tĩnh như mọi khi, kiên nhẫn giải đáp từng thắc mắc.

Điều mà các bạn học quan tâm nhiều hơn chính là chương trình gameshow sắp được quay hình. Gần đây có nhân viên vào lớp lắp đặt máy quay, mọi người nghe chủ nhiệm lớp bật mí rằng lớp mình được chọn, ai nấy đều háo hức đoán xem minh tinh nào sẽ tới.

Quý Hướng Dương – người duy nhất biết trước nội tình – rất biết nhẫn nhịn. Cậu vui vẻ nhìn đám bạn đoán già đoán non mà không đoán trúng, cảm giác như đang giữ một bí mật lớn khiến cậu vô cùng sung sướng.

【Ca ơi, lớp tụi em lắp camera rồi nè, khi nào anh đến?】

【Ngày mai nhé ~】

Quý Hướng Dương không biết rằng Tần Lục cũng đang mong biểu ca cậu đến trường.

Do Tần Lục chưa đủ tuổi thành niên, cậu không thể trực tiếp đứng tên thành lập công ty. Muốn khởi nghiệp thì cần một đối tác đại diện. Mà biểu ca của Quý Hướng Dương lại là người rất phù hợp – quan hệ rộng, danh tiếng cao, có đầu óc, có năng lực và quan trọng nhất là… có tiền.

Cha mẹ của Quý Hướng Dương lại là những quan chức liêm khiết và công chính, nếu Tần Tứ Sơn thật sự bị hạ bệ, họ có thể trở thành chỗ dựa lớn giúp đỡ cho Tần Lục.

Khi về đến nhà, Tần Lục đã cảm thấy có điều không ổn.

Cậu có thói quen gõ cửa chờ Diệp Lam hoặc người giúp việc ra mở, nhưng lần này đợi mãi vẫn không ai trả lời. Trời đã gần tối mà trong nhà lại không có ánh đèn nào hắt ra.

Cậu đành tự lấy chìa khóa mở cửa, nheo mắt để thích ứng với ánh sáng mờ mờ trong phòng. Một lúc sau, cậu mới phát hiện Diệp Lam đang ngồi im lìm trên sofa, hoàn toàn bất động, như một bức tượng im lặng.

Bên cạnh bàn trà còn đứng một người đàn ông trung niên. Tần Lục bật đèn lên, chiếc đèn trần sáng rực lập tức soi rõ mọi thứ, không còn gì che giấu được nữa.

Người đàn ông mặc vest thẳng thớm trước mặt không ai khác chính là Tần Tứ Sơn. Khác với Diệp Lam tiều tụy và u sầu, hắn trông vẫn rất chỉnh tề và được chăm sóc kỹ lưỡng. Dù những rắc rối gần đây khiến lông mày hắn hơi cau lại, hắn vẫn giữ phong thái của một doanh nhân thành đạt, không thể chê vào đâu được.

Tần Tứ Sơn quen đứng ở vị trí lãnh đạo, ánh mắt luôn mang theo sự đánh giá dò xét. Đã lâu không gặp con trai, lần này chỉ vì phút ngẫu hứng mới quay về. Hắn thấy Tần Lục cao lớn hơn trong trí nhớ, dường như còn có gì đó thay đổi mà hắn chưa thể nói rõ.

Hắn còn đang chăm chú quan sát Tần Lục thì cậu lại hoàn toàn làm lơ, như thể không nhìn thấy sự tồn tại của hắn. Cậu chạy thẳng đến bên cạnh Diệp Lam, lo lắng cúi xuống kiểm tra tình trạng của mẹ. Vì quá hấp tấp nên va phải chiếc gương trang điểm trên bàn trà.

May mà Tần Tứ Sơn chắc mới về không lâu, còn chưa kịp ra tay với Diệp Lam.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play