Ăn cơm xong, Lục Cảnh Hoa đặt đũa xuống, ngồi bên cạnh yên lặng nhìn cậu em trai nhỏ ăn ngon lành. Thấy cậu bé ôm cái chén nhỏ uống hết sạch giọt canh cuối cùng rồi lại đưa chén ra, định lấy thêm một miếng lươn nữa, Lục Cảnh Hoa lập tức ngăn lại:
“Được rồi, Đường Đường ăn thế là nhiều rồi. Để anh đưa em ra sân đi dạo, tiêu cơm một chút nhé?”
Lục Đường Đường xoa cái bụng nhỏ, đúng là cậu đã no rồi, nhưng vẫn còn thèm lươn quá. Dù sao đi chơi với anh cả còn vui hơn, lần sau ăn tiếp vậy. Thế là cậu ngoan ngoãn đưa tay để anh bế lên.
Lục Cảnh Hoa xoa đầu cậu nhóc, đầy cưng chiều rồi ôm em trai nhỏ ra sân, chầm chậm đi dạo dưới mái hiên.
Lúc này, Lục Cảnh Quốc nhìn thấy ánh mắt lưu luyến của em trai lúc rời bàn ăn, liền quay sang cặp song sinh:
“Chiều nay chúng ta lại ra ruộng bắt thêm lươn đi, anh thấy Đường Đường thích ăn món này thật sự đấy.”
Hai đứa song sinh lập tức hăng hái gật đầu đồng ý:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play