Tô Tử Kiện biết được suy nghĩ của bố mẹ, hoảng sợ kêu lên: "Đại sư, họ không những nuôi quỷ nhập tràng, mà còn muốn tôi nuôi nữa. Họ điên rồi, tất cả đều điên rồi."
"Hu hu hu, cầu xin cô cứu anh trai tôi với."
Tô Tư Tư bên ngoài khóc lóc thảm thiết, như rất lo lắng cho anh trai, nhưng thực tế trong lòng cô ta lại thở phào nhẹ nhõm, không ngờ có một ngày cô ta lại cảm thấy may mắn vì mình chỉ là con nuôi.
Tô Uyển lên cấp cần máu thịt người thân, cô ta không có quan hệ huyết thống với gia đình này, chắc chắn bố mẹ sẽ không làm gì cô ta.
Còn về anh trai... ừm, tự tìm cách tích phúc đi vậy.
Không thể trách cô ta, mặc dù lòng cô rất muốn giúp, nhưng thực sự cô không thể cứu anh ta nổi.
Không khí ngột ngạt, hiểm nguy đang rình rập, Thương Nguyệt lại cười nhẹ, thái độ chẳng chút lo lắng: "Không phải người nhà, thì sao có thể cùng vào một mái nhà? Cả nhà các người chẳng ra gì đâu, đừng tự dối lòng nữa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play