Edit Ngọc Trúc
Lạc Thúc nhìn trái nhìn phải vẫn không thấy ra được điều gì, chỉ có Hà phu nhân là để lộ ra một tia thần sắc như đã lĩnh hội được điều gì đó.
“Giả sử bọn chúng là thú nhân,” Kỳ Bạch tiện tay lấy mấy khối thịt khô đặt vào chiếc thuyền giấy trong khoang, “ngồi trong loại thuyền như thế này, chỉ cần khua nhẹ mái chèo là có thể đến nơi mình muốn.”
Khi Kỳ Bạch ví đám thịt khô với thú nhân, Lạc Thúc theo phản xạ đưa tay ra đỡ lấy chiếc thuyền giấy. Nhưng ngoài dự đoán của mọi người, chiếc thuyền trông có vẻ mỏng manh kia chỉ khẽ lay động vài cái rồi vững vàng đỡ được đống thịt khô nặng hơn nó rất nhiều.
“Thuyền…” Lạc Thúc ngơ ngác há miệng, “Thuyền có thể đưa thú nhân trôi nổi trên mặt hồ…”
Kỳ Bạch mỉm cười gật đầu: “Có thuyền rồi, thú nhân ở Thanh Trì sẽ không còn lo bị thương khi xuống nước nữa.”
Lúc mới đặt chân lên đảo, Kỳ Bạch từng thấy vài khúc gỗ trôi nổi trên mặt nước, nghĩ rằng thú nhân ở Thanh Trì Thành hẳn cũng đã phát hiện ra cách dùng công cụ để vào hồ, chỉ là chưa tìm ra phương pháp đóng thuyền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT