Edit Ngọc Trúc
“Ta không biết.” Báo Kinh nuốt nước miếng, vừa lắc đầu vừa lùi vội mấy bước về sau, “Bọn họ chỉ nói Miêu Bạch bây giờ gọi là Báo Bạch, bảo ta theo người khác cùng làm việc, ngoài ra thì không nói gì thêm.”
Trước khi Báo Hoắc nói ra những lời này, Báo Kinh vốn không hề có nỗi lo đó, hắn vẫn vô thức cho rằng Kỳ Bạch vẫn là Miêu Bạch năm nào – kẻ dù bị ức hiếp cũng sẽ không phản kháng, hoàn toàn không nhận ra đối phương nay đã trở thành một kẻ cao cao tại thượng, không thể mạo phạm.
Hắn thậm chí còn từng âm thầm oán trách trong lòng vì Kỳ Bạch không phân cho hắn căn phòng nào tốt hơn, cũng không để hắn làm công việc thoải mái hơn. Nhưng giờ nghĩ lại, sau lưng Báo Kinh liền túa ra một tầng mồ hôi lạnh.
“Nếu Miêu Bạch thật sự đã trở thành Đại tư tế của Hắc Diệu, vậy thì hắn hẳn phải hiểu năm đó tộc trưởng vứt bỏ hắn cũng là vì nghĩ cho tộc nhân. Chúng ta là tộc nhân của hắn, hiện giờ hắn chỉ còn lại chúng ta là tộc nhân, hắn sẽ không giết chúng ta.”
Báo Hoắc đảo mắt nhìn từng người trong đây: “Nhớ kỹ cho ta, các ngươi là tộc nhân của Đại tư tế. Dù chúng ta là nô lệ, kẻ khác cũng không được phép ức hiếp. Chúng ta nhất định phải ở lại Hắc Diệu, nơi đây là hi vọng cuối cùng của tộc Phong Báo.”
Các thú nhân Phong Báo lòng dạ thấp thỏm, nhưng thực tế thì Kỳ Bạch, Lang Trạch cùng Mã Lăng khi bàn về bọn họ lại rất bình thản.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT