Edit Ngọc Trúc
Đến nỗi ước định quyết chiến, mặc dù ở Lam Tinh vẫn là ước hẹn của quân tử, càng không cần phải nói ở Thú Nhân đại lục vốn chẳng có tập tục ấy. Hắc Diệu và Lặc Lực đều án binh bất động, bất quá mỗi bên đều có toan tính riêng.
“Ừ, cái tên Oát Nhĩ đó không đáng tin, giữ lại sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện.” Thương Hi chỉ nhẹ nhàng nói một câu, rồi quay đầu thản nhiên hỏi: “Độn, còn mấy đội chưa trở về?”
“Đội của chúng ta chỉ còn mỗi đội Thạch, bất quá Thạch đã phái người về báo tin, chừng ba bốn ngày nữa là đến.” Thương Độn dừng lại một chút rồi nói, “Ngoài ra còn ba đội nữa…”
Không cần Thương Độn nói rõ, hai người kia cũng hiểu ý hắn.
Những đội đó đã rời đi mà không trở lại, ở Lặc Lực chẳng phải chuyện lạ gì.
Bọn họ có thể đã bị tiêu diệt, cũng có thể đã mang theo chiến lợi phẩm mà bỏ trốn, thậm chí là lạc đường nơi hoang dã, chẳng còn biết đường về đại doanh nữa. Những tình huống ngoài ý muốn như thế xảy ra mỗi ngày. Trong bộ lạc, người đến người đi, cho dù có thiếu mấy kẻ cũng rất ít ai phát hiện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT