Edit Ngọc Trúc
“Nói bậy!”
Một lão thú nhân mặt chữ điền vừa bị áp giải đến, nghe thấy lời này liền lao đến túm lấy lão thú nhân Tu Hồ, ấn xuống đất mà đánh:
“Hoài Di của chúng ta vốn là một vùng đất trù phú! Chính vì các ngươi, chính vì lũ Đông Di các ngươi đến đây, con sông của chúng ta mới cạn khô, cây cối mới chết héo! Chính vì các ngươi, bọn ta mới phải rời bỏ lãnh địa!”
Lộc Ngôn vừa đến chậm một bước đã thấy người mình đưa về gây chuyện, hắn vừa định can ngăn thì Hùng Hàn bên cạnh Lang Trạch đã bước lên, túm lấy lão thú nhân mặt chữ điền, xách bổng lên như con gà:
“Làm gì đấy! Trước mặt thành chủ mà dám làm càn à?”
Cả người rời khỏi mặt đất, lão thú nhân lập tức tỉnh táo lại, hai tay hai chân rũ xuống, ngoan ngoãn không dám giãy giụa. Ngay cả đầu cũng cúi thấp xuống, chỉ là vẫn còn chút cốt khí, cứng cỏi không lên tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play