Edit Ngọc Trúc
Khi những miếng cá khô mặn được cho vào miệng, tất cả mọi người đều ngừng lại mọi hành động. Một số lão thú nhân không kìm được, nước mắt rơi xuống: “Muối, cá có muối... Ô ô...”
Bọn họ chưa từng được ăn loại cá thơm ngon như vậy. Quan trọng hơn, đây là cá mặn, Hắc Sơn bộ lạc lại cho bọn họ, những nô lệ, ăn cá mặn.
Dương Linh nhìn cảnh tượng thú nhân khóc nghẹn, không khỏi nhớ lại quãng đời làm nô lệ của mình.
Tuy vậy, điều kỳ lạ là, những ngày tháng khổ cực đó dường như đã trở thành một ký ức mờ nhạt trong trí nhớ của hắn. Nhớ lại, hắn không còn thấy rõ nhiều chi tiết. Ngược lại, từ khi hắn gia nhập Hắc Sơn bộ lạc, mọi việc, mọi sự kiện đều rõ mồn một trong tâm trí.
Dương Linh khẽ cười một mình, rồi bắt đầu dùng gáo trúc múc cơm cho mọi người. Không lâu nữa, hắn nghĩ, những người này sẽ sớm cảm nhận giống hắn mà thôi.
Dưới bầu trời đêm, sân đập lúa vẫn vang lên tiếng leng keng của trúc va vào nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT