Edit Ngọc Trúc
Kỳ thật, người có khả năng nhất để thiết lập mối quan hệ với Cự Phong tộc hẳn là Điêu Lan. Chỉ cần nàng chịu đứng ra, nói rõ nàng từng đến Cự Phong bộ lạc, thậm chí từng tận mắt chứng kiến chiến trường hoang tàn nơi đó, có lẽ Cự Phong tộc nhân sẽ bớt đi phần nào sự cảnh giác nặng nề với Hắc Sơn bộ lạc.
Nhưng Điêu Lan lại từ chối đề nghị này. Nàng thậm chí không muốn nhắc đến bộ lạc cũ hay tên tộc đàn mình từng thuộc về.
“Ta muốn trở thành người của Hắc Sơn bộ lạc. Nhưng ta cũng muốn giữ kín bí mật của mình. Ta không muốn vì xuất thân mà khiến bộ lạc, khiến bản thân ta, một lần nữa rơi vào nguy hiểm.”
Cũng chính vì lời này của Điêu Lan, Lang Trạch không hề nhắc đến Ngân Nguyệt bộ lạc, không đề cập gì đến Bạch Lang nhất tộc, chỉ mơ hồ nói rằng họ từng bị một bộ lạc khác hãm hại, cộng thêm thiên tai đại hồng thủy, mới bất đắc dĩ phải dời lên phương bắc.
Tình cảnh như thế hiển nhiên khiến người Cự Phong dễ sinh lòng đồng cảm. Bốn người Chỉ và Ngải tuy chưa từng trải qua những ngày tháng khủng khiếp đó, nhưng từ nhỏ bọn họ đã luôn được dạy rằng vùng đất ngoài Thạch Lâm vô cùng nguy hiểm, chỉ có ẩn mình trong rừng đá, Cự Phong tộc mới có thể tiếp tục tồn tại.
Vì thế, đối với nguồn gốc của Hắc Sơn bộ lạc, Chỉ cũng không hỏi thêm nhiều, chỉ đưa ra vấn đề mà hắn để tâm: “Vậy các ngươi biết đến Cự Phong tộc bằng cách nào?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT