Edit Ngọc Trúc
Mặt sông vốn đã rộng lớn, sau khi băng tuyết tan, lại càng dâng cao hơn trước không ít. Một dòng sông lớn như thế, đương nhiên đủ để nuôi sống hoa màu của bộ lạc Hắc Sơn.
Xe đẩy tay chậm rãi dừng lại, tộc nhân ngồi trên xe lần lượt nhảy xuống đất.
Điêu Lan vừa từ xe bước xuống dọn nông cụ, vừa nói: “Ta thấy hôm nay cỏ trên mặt đất hình như còn cao hơn hôm qua.”
Từ đầu xuân đến giờ mới hơn mười ngày, mà cây cối trên mặt đất đã thi nhau vươn lên, nhanh chóng phủ kín núi rừng. Mảnh đất dưới chân núi Hắc Sơn khí hậu phì nhiêu, màu mỡ, đến mức gần như chẳng còn thấy chỗ nào trơ trọi không mọc cỏ.
Chuyện này ngày thường thì là chuyện tốt, bởi càng nhiều thực vật thì các thú nhân càng có nhiều thức ăn để thu hái. Nhưng hiện tại, nó lại trở thành chướng ngại lớn trên con đường khai hoang của bộ lạc Hắc Sơn.
Thử Lâm xách theo giỏ mây nói: “Vậy đợi chúng ta gieo hạt rồi, có phải cũng sẽ mọc lên nhiều thứ ăn được như thế không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play