Edit Ngọc Trúc
Kỳ Bạch đã đoán được tám chín phần, Dương La khẳng định sẽ không tự nguyện rời khỏi bộ lạc, nhưng lỗi lầm trước kia của hắn chẳng lẽ đã xong xuôi hết rồi? Nhỡ đâu, chỉ nói là nhỡ đâu bị trục xuất, biết nơi nào có muối chẳng phải cũng là để cho mình chừa lại một đường lui sao...
Kỳ Bạch mỉm cười nói: “Tư tế gia gia, chuyến này ta đi thật sự có việc, ngài cứ ở lại trong bộ lạc làm chủ đi.”
Nói xong, hắn bước đến trước cửa học đường, đẩy rộng cánh cửa ra.
Hắn muốn nói: Tư tế gia gia, ngài nhìn xem bộ lạc của chúng ta, ngài còn lo lắng điều gì nữa?
Dưới hai gốc đại thụ bên cạnh học đường, Khuyển Liệt và Lang Diệp đang gỡ lớp cải trang, dỡ những chiếc giỏ mây đựng cá từ xe đẩy xuống. Đây là số cá vừa vớt từ lưới lồng lên, tổng cộng năm giỏ lớn.
Trời còn chưa sáng, hai người họ đã kéo xe đẩy đi, lưới lồng thả từ đêm qua, giờ phải kéo từng chiếc lên, chọn cá ăn được, thay mồi câu, rồi lại ném giỏ mây xuống sông Thực Nhân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT