Edit Ngọc Trúc
Mấy gã giác thú nhân tiến lên, hai tay ôm lấy cọc gỗ tử, hét lớn một tiếng rồi đồng loạt dùng sức, rút phăng cây cọc đang chôn chặt trong bùn đất ra.
Kỳ Bạch vẫy tay với Xuyến Xuyến: “Đi, về nhà thôi Xuyến Xuyến.”
“Mị ~”
Tộc nhân Hắc Sơn bộ lạc lần đầu tiên có được cảm giác dắt dê về chuồng một cách thành công.
Có điều, tình cảnh trước mắt lại chẳng giống như trong tưởng tượng của Kỳ Bạch, không có cảnh tượng Xuyến Xuyến cất tiếng gọi là cả đàn lập tức chạy theo.
Trước khi rời đi, Xuyến Xuyến cũng có ngẩng đầu hướng về phía giữa sơn cốc hú một tiếng, đại bộ phận dê Tứ Nhĩ nghe thấy tiếng gọi thì lần lượt kéo nhau đi theo. Nhưng cũng chỉ có vậy, sau khi ra khỏi rào chắn bụi gai, Xuyến Xuyến chỉ lo bước tiếp về phía trước, miễn sao bên cạnh có tiểu mẫu dương và đội chính đi cùng, nó cũng chẳng buồn để ý xem phía sau hỗn loạn ra sao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play