Edit Ngọc Trúc
Màu nâu của tùng tháp nằm nổi bật trên nền tuyết trắng, rất dễ nhìn thấy. Kỳ Bạch xách túi da thú, vừa đi vừa nhặt tùng quả theo hướng Lang Trạch đã đi qua, gương mặt đầy vẻ thích thú.
Chỉ là, Kỳ Bạch đột nhiên cảm thấy có ánh mắt nào đó đang dõi theo mình. Vừa ngẩng đầu lên, hắn liền thấy phía sau một thân cây tùng trước mặt, có một con sóc đang ôm lấy móng vuốt, vẻ mặt đầy kinh hãi mà nhìn hắn.
Kỳ Bạch sớm đã phát hiện tùng tháp trong khu rừng thông này rất lớn, cái nhỏ nhất cũng phải hơn hai mươi centimet. Không ngờ sóc ở đây cũng to như vậy, chỉ riêng con trước mặt này đã cao gần bằng bắp chân của một thú nhân trưởng thành. Ở Lam Tinh, đây tuyệt đối là một con sóc khổng lồ, có điều so với những thân cây to lớn trong rừng thì trông nó vẫn khá nhỏ nhắn.
Kỳ Bạch nhanh chóng nhét tùng quả trong tay vào túi, rồi chỉ lên cây nói: “Nơi này nhiều quả tử như vậy, ngươi là một con chuột thì ăn sao hết, chia cho bọn ta một ít đi!”
Con sóc thấy Kỳ Bạch không có ý định tấn công mình thì gan lớn thêm đôi chút, rướn người ra phía trước, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhọn, trong cổ họng phát ra âm thanh uy hiếp: “Oa tức oa tức.”
Kỳ Bạch liếc mắt nhìn nó một cái, lại càng hăng say nhặt tùng quả: “Ngươi có mắng cũng vô dụng, mấy ngày nữa ta lại đến.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play