Edit Ngọc Trúc
Kỳ Bạch lau sạch tro bụi trên mặt, nhìn thạch ma cuối cùng cũng làm xong.
Thật ra, loại dụng cụ như thạch ma ở thời hiện đại nơi hắn từng sống gần như đã bị đào thải, ai cũng có thể dễ dàng mua được máy móc nghiền bột đủ loại, tiện lợi và nhanh chóng hơn nhiều. Thế nhưng chỉ khi tự tay làm ra một cái, mới hiểu được trong món đồ tưởng như đơn giản này lại ẩn chứa bao nhiêu trí tuệ của người xưa.
Dương La bốc lên một nắm bột khoai ngọt, tò mò hỏi: “Bột này, định làm món gì ăn?”
Kỳ Bạch kéo tay Dương La, lắc nhẹ: “Tư tế gia gia, hôm nay con dọn được một sọt khoai ngọt từ kho hàng, để con làm mì khoai ngọt cho ngài nếm thử.”
Dương La trừng mắt nhìn hắn. Một mình hắn ăn bao nhiêu mà còn phải lấy đồ từ kho lương của bộ lạc? Nói cho cùng, vẫn là muốn để mọi người cùng được nếm thử một chút. Dương La khoát tay: “Đi đi, đi mà lấy.”
Kỳ Bạch lập tức nhảy dựng lên: “Dạ được!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT