Edit Ngọc Trúc
Hổ Tuyết cười nói: “Ngươi muốn chúng ta ở lại nơi này, nhưng ta thì không muốn. Ai biết được chỗ này có còn thú nhân hay dã thú nào khác không? Đi theo ngươi vẫn an toàn hơn nhiều.”
Lời của Hổ Tuyết phá tan bầu không khí có chút ngượng ngùng.
Trên thực tế, với tư cách là đội trưởng đội săn, Lang Trạch có quyền quyết định phương hướng di chuyển của cả đội. Sở dĩ hắn còn do dự, chỉ vì liên quan đến bộ lạc cũ mà thôi.
Nhưng sau từng ấy chuyện, mọi người đã sớm trở nên gắn bó như một sợi dây thừng, không ai còn muốn lùi bước. Bọn họ đã trở thành chỗ dựa của nhau.
Tượng Du, người lớn tuổi nhất trong số các giác thú nhân, là người đầu tiên lên tiếng quyết định: “Vậy thì cứ thế mà làm. Sáng mai chúng ta hoàn tất việc chuẩn bị xe đẩy, rồi lập tức xuất phát. Giờ thì mau nghỉ ngơi đi.”
Kỳ Bạch nhìn mọi người lần lượt rời khỏi, quay sang Lang Trạch nói: “Mọi người thật sự rất tin tưởng ngươi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT