Edit Ngọc Trúc
Tựa như Kỳ Bạch từng nghĩ ngay từ đầu việc trở thành tộc nhân là sự lựa chọn của cả hai bên. Nếu những người kia không muốn gia nhập Hắc Sơn bộ lạc, hoặc trong lòng giống như người Ngân Nguyệt bộ lạc, vẫn giữ cho mình một quy tắc riêng, thì bọn họ hoàn toàn không cần phải ép buộc những người đáng thương kia.
Điêu Lan khẽ cười: “Biết rồi.”
Hồ Kiều đi ngang qua chủ lều, thấy Kỳ Bạch liền chạy tới, cả buổi chiều hắn cứ chạy qua chạy lại không thấy bóng dáng Kỳ Bạch đâu, giờ cuối cùng cũng bắt được cơ hội trò chuyện: “Báo Bạch, đám cây đậu ngươi bảo bọn ta đổi đều đã mang về hết rồi, giờ đặt trong chủ lều cả rồi.”
“Được, mấy thứ đó không gấp.” Kỳ Bạch hỏi, “Bây giờ còn cái nồi đá nào rảnh không? Ta muốn nấu chút đồ.”
Đám nồi gốm và xe đẩy tay mà bọn họ mang theo từ trong bộ lạc đều được chôn trên núi, giờ đại gia chỉ còn dùng tạm nồi đá làm vội.
Hồ Kiều nghĩ một lúc rồi đáp: “Chỉ còn lại một cái chậu đá nhỏ thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play