Edit Ngọc Trúc
Kỳ Bạch tiến lại trước mặt Lang Trạch: “Đây là chuyện tốt, được Thần Thú phù hộ, chúng ta nhất định sẽ tìm được nhiều tộc nhân hơn nữa. Giờ phải mau chóng giúp bọn họ tỉnh lại.”
Lang Trạch khẽ nói: “Rất hiếm khi nghe ngươi nhắc tới Thần Thú.”
Kỳ Bạch hơi xấu hổ: “Cũng không phải ít, chỉ là lão nhân gia ấy có nhiều người nhờ cậy như vậy, nhất định rất bận. Không phải chuyện quan trọng thì ta không dám làm phiền hắn.”
Lang Trạch nhìn dáng vẻ rụt rè của hắn, như có làn khói mờ trong lòng chợt tan biến dưới ánh nắng ấm áp. Hắn bật cười khẽ: “Cảm ơn ngươi.”
Nụ cười đó khiến Kỳ Bạch như thấy lại thiếu niên từng đứng chắn trước mặt hắn, mang theo sự dịu dàng và yếu ớt chỉ có hắn mới có thể cảm nhận được.
Kỳ Bạch mở miệng rồi lại nhanh chóng khép lại. Không đúng, vì sao tai hắn toàn là tiếng tim mình đập?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT