Edit Ngọc Trúc
Không biết có phải vì lần đó là lần đầu tiên Dương La được ăn món chiên bằng dầu hay không, tóm lại dù đã qua một thời gian khá lâu, hắn vẫn không thể quên được hương vị ấy. Chỉ tiếc hôm đó lương thực quá ít, nhiều tộc nhân chỉ kịp nếm một chút, hôm nay nhất định phải để ai cũng được ăn cho thỏa.
Hổ Tuyết cười nhận lấy giỏ mây: “Vậy ta đi ngay.”
Nồi đá được mang ra đặt giữa bãi đất trống, theo tiếng “tư lạp” vang lên, hương dầu nóng bắt đầu lan tỏa trong không khí.
Mấy đứa nhỏ tuổi nhất đã đứng chờ từ lâu, đơn giản vì Dương La vừa nói mỗi người đều sẽ được chia một miếng tóp mỡ giòn còn dư ra từ lúc chiên dầu.
Hổ Tuyết chia phần từng đứa một, không ngờ bọn nhóc vừa chụp được tóp mỡ liền cười phá lên rồi nhấc chân chạy biến, đích đến rõ ràng là chỗ Kỳ Bạch đang làm mộc.
Từ lúc tư tế nói tối nay mọi người sẽ cùng nhau ăn cơm, đám nhóc tầm bốn năm tuổi như Báo Tinh và Li Li đã dán mắt về phía Kỳ Bạch.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT