Thẩm Thần Uyên vốn không phải người hay nói, sau khi sống lại càng không muốn nói thêm điều gì với Thẩm Nam, chỉ ngồi một bên nhắm mắt dưỡng thần. Thẩm Nam đã quen với tính cách lạnh lùng của Thẩm Thần Uyên, cũng không thấy có gì bất thường, hơn nữa so với người anh trai không nói không cười của mình, cậu ta vẫn thích trò chuyện với những người bạn cùng tuổi hơn, cầm điện thoại gõ gõ đánh đánh không ngừng.
Bầu không khí trong xe cứ thế trở nên im lặng.
Nhưng ngay cả một người phóng khoáng như Tư Kỷ cũng nhận thấy có điều gì đó không ổn. Anh ấy quay đầu dùng ánh mắt hỏi Kiều An, nhận được phản hồi tương tự từ đối phương.
Thái độ của Thẩm Thần Uyên đối với Thẩm Nam đã thay đổi.
Trước đây mặc dù Thẩm Thần Uyên cũng không giỏi trò chuyện với người khác, nhưng sẽ cố gắng tìm một số chủ đề có thể nói chuyện mà không đến mức lúng túng, như "ở trường thế nào" à, "hôm nay ăn gì" v.v. Dù tệ nhất thì anh cũng sẽ không im lặng hoàn toàn, chỉ tựa lưng vào ghế nhắm mắt dưỡng thần như thế này.
Phải chăng nhà họ Thẩm có chuyện gì? Hay là mối thù oán trong truyền thuyết của giới thượng lưu?
Những suy nghĩ này lướt qua trong đầu hai người, cuối cùng bị đè nén trong lòng. Dù sao thì đây cũng không phải là việc mà hai trợ lý như họ nên can thiệp.
Suốt đường không ai nói gì, khi về đến nhà họ Thẩm, trời đã hơi tối.
Thẩm Nam thay giày ở cửa, gọi vào trong nhà: "Mẹ, con về rồi!"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT