Cố Tễ Cảnh thở phào nhẹ nhõm, chưa kịp nói chuyện đã nhìn thấy hai đứa trẻ chạy về phía mình.
Vân Quyển và Vân Thư đã quay vòng rất lâu, biết Cố Tễ Cảnh sẽ cùng bọn chúng lên lầu, một trái một phải kéo tay anh ấy đi về phía trước, nói: "Cố tiên sinh, chú chậm như một con rùa nhỏ vậy, đi nhanh lên đi ạ."
Cố Tễ Cảnh vô thức nói: "Xin lỗi."
Vân Sở Mạn buồn cười nhìn họ. Hai đứa trẻ vội vàng chạy về nhà, Cố Tễ Cảnh đi theo phía sau, anh ấy vừa đi vừa chú ý đến xung quanh và vô thức né tránh những người dân trong tiểu khu khi thấy họ.
Cô bất lực lắc đầu và lại than thở rằng đôi khi Cố Tễ Cảnh thực sự rất ngu ngốc nhưng anh ấy thực sự là một người tốt. Vậy thì về sau cô nên nói với anh ấy rằng anh ấy không cần phải quá nghiêm túc làm "người vô hình" như vậy đâu.
Đúng như những gì bác Tôn nói, ổ khóa không có dấu hiệu bị phá.
Không chỉ vậy, còn có một túi bánh mì bơ treo trên tay nắm cửa nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play