Ôn Điềm nằm yên trên giường bệnh, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, hàng mày khẽ nhíu lại như vẫn còn chìm trong cơn ác mộng đáng sợ.
Giang Hàn ngồi xuống bên giường, cẩn thận nâng bàn tay đang truyền dịch của thiếu niên lên.
Tay Ôn Điềm lạnh ngắt, mu bàn tay trắng xanh nổi rõ những đường gân, trông như thứ thủy tinh tinh xảo.
Giang Hàn khẽ nuốt khan, cẩn thận dùng hai tay mình bao bọc lấy tay cậu, cố truyền cho cậu chút hơi ấm.
"A Điềm, đủ rồi, đủ rồi mà." Giang Hàn nhìn cậu chằm chằm, giọng trầm ấm dịu dàng đến lạ như thể sợ giọng mình làm cậu đau: "Mau tỉnh lại thôi."
Mau tỉnh lại, cùng hắn đối đầu với thế giới này.
Hàng mi Ôn Điềm khẽ run lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play