Ôn Điềm nắm chặt ngón tay ấm áp của Giang Hàn, cố giữ chút tỉnh táo ít ỏi giữa giấc mơ đen tối dày đặc đang nhấn chìm mình.
Đây là lần đầu tiên Ôn Điềm cảm nhận rõ sự mãnh liệt về những "quy tắc" của thế giới—
Cơn đau dữ dội, chóng váng, ý thức ngày càng mơ hồ, ký ức không ngừng bị bôi xóa, sửa đổi, cơ thể như bị búa tạ đập nát thành vô số mảnh, rồi lại bị thế giới tùy ý nhào nặn, chắp vá lại.
"Ba... mẹ..."
Đôi môi tái nhợt của Ôn Điềm mấp máy, rên rỉ trong đau đớn.
Giang Hàn vừa mở điện thoại ghi âm, vừa nắm chặt tay cậu: "Anh nhớ rồi, ba, mẹ."
"Anh Giang Hàn..." Bỗng nhiên Ôn Điềm nức nở một tiếng đầy đau khổ, cậu nói như một đứa trẻ: "Anh chạy chậm thôi, em không theo kịp."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT