Trong sự ngỡ ngàng của mọi người, Ôn Điềm bình tĩnh báo cảnh sát.
Sau khi cúp điện thoại, đạo diễn tức giận nói: "Cậu điên rồi à?! Chúng tôi đến đây để ghi hình chương trình!"
Ôn Điềm liếc một cái, đại khái đã hiểu.
Bây giờ là ngày đầu tiên phát sóng chương trình tạp kỹ về em bé khiến pháo hôi thanh danh bại liệt.
[Ba của bé xông lên nào] sử dụng ống kính trực tiếp, lúc này hai ống kính máy quay đen ngòm đang chĩa thẳng vào cậu, như muốn lột một lớp da cậu trước ống kính.
Người đến không có ý tốt.
Ôn Điềm nhướng mày, đôi mắt đào hoa liếc qua: "Ai biết các người có phải là người xấu giả làm đoàn phim không? Này, dù sao thì camera ở đằng kia cũng quay lại hết rồi, đến lúc đó nhờ chú cảnh sát phân tích là được."
Nguyên chủ là một tiểu minh tinh đầy scandal, ý thức an toàn đạt mức tối đa, trong phòng khách có một chiếc camera mắt to đang chĩa thẳng vào cửa và cửa sổ.
Mọi người trong đoàn làm phim nhìn theo ánh mắt của Ôn Điềm, từng khuôn mặt lập tức trở nên khó chịu.
"Ngoan, đừng sợ, ba đây rồi." Ôn Điềm hoàn toàn không để ý đến tổ tiết mục đang ngây như phỗng, tư thế chuyên nghiệp thành thạo ôm lấy nhóc con vào lòng dỗ dành.
Cậu vẫn còn mặc tạp dề khi dọn dẹp, dây đai thắt lại để lộ một đoạn eo thon thả, ngón tay đỡ sau lưng nhóc con rõ khớp, thon dài xinh đẹp, thanh thuần động lòng.
Đặc biệt là vị trí ngón giữa đeo nhẫn có một hình xăm đôi cánh nhỏ màu đen, cảm giác quyến rũ đạt mức tối đa.
Ống kính quét qua, còn có thể thấy rõ trên tóc và người cậu toàn bột sữa trắng.
Trông có vẻ...rất thơm.
[A, là ảo giác của tôi sao? Sao Ôn Điềm trông có vẻ...ngon miệng thế???]
[Không những ngược đãi trẻ con mà còn xăm mình?? Không sợ làm hư trẻ con à?? Đồ khốn nạn không xứng làm ba!!]
[Nhưng lúc đạo diễn cởi quần áo của nhóc con, vẻ lo lắng của Ôn Điềm không giống như diễn mà? Mọi người không thấy anh ấy ngã mạnh xuống đất, nhưng không quan tâm đến bản thân, bò dậy để bảo vệ nhóc con sao?]
[Đúng vậy! Anh ấy còn đấm đạo diễn một cái vì bé nữa! Anh ấy không sợ sau này đạo diễn làm khó anh ấy sao???]
[Không phải không phải, bỏ qua chuyện Ôn Điềm có yêu con không đi, tôi chỉ muốn hỏi, Ôn Điềm trước đây cũng... hấp dẫn thế này sao? Qua màn hình cũng biết anh ấy và bé đều thơm ngon mềm mại! Muốn hôn quá đi!!!]
[Phi! Đồ vô liêm sỉ, mặc tạp dề hở hang như vậy quyến rũ ai đấy?????]
[Mặc dù danh tiếng của Ôn Điềm không tốt, nhưng sự thù địch trong bình luận thật sự độc ác, sao giống như đội ngũ chuyên hãm hại vậy??]
[Nhỏ giọng nói một câu, chỉ có tôi quan tâm một lát nữa chú cảnh sát đến sẽ như thế nào thôi sao?? (hóng)]
Bình luận hỗn loạn nhưng Ôn Điềm vẫn bình thản, tiếp tục dùng giọng nói dịu dàng dỗ dành đứa bé đang khóc nức nở.
"Ba ba?" Hai cánh tay nhỏ mềm mại của nhóc con ôm chặt cổ Ôn Điềm, giọng sữa non nớt nói với cậu: "Quai Quai cố gắng bảo vệ bản thân đó nha."
"Ồ." Mắt Ôn Điềm sáng lên, cười xoa đầu bé: "Con giỏi quá! Sau này cũng phải bảo vệ bản thân như vậy nhé?"
Ba đang khen con đó.
Đôi mắt mèo tròn xoe dần sáng lên, đứa bé đột nhiên xấu hổ chui vào cổ Ôn Điềm nói nhỏ: "Dạ."
Lần đầu tiên được ba khen, vui đến mức muốn khóc.
"Oa oa oa—" Nhóc con ba tuổi lập tức trốn trong lòng Ôn Điềm khóc thút thít, từng giọt nước mắt mát lạnh rơi trên da Ôn Điềm.
Tim Ôn Điềm thắt lại, vội vàng hỏi: "Bé con sao vậy? Vẫn còn sợ sao?"
"Không phải!" Nhóc con ngẩng đầu lên, bàn tay nhỏ dùng sức lau nước mắt, đôi mắt đỏ hoe cong cong nhìn Ôn Điềm: "Ba ba khen con, con vui lắm!"
Ôn Điềm: "…"
Ôn Điềm lặng lẽ thở dài.
Đứa trẻ chưa từng cảm nhận được tình yêu, vì một lời khen rẻ tiền mà cảm kích rơi nước mắt.
Đây cũng là lý do tại sao, nhóc con tương lai sẽ dễ dàng đứng về phía nhân vật chính Lâm Khinh.
Trong lòng Ôn Điềm khó chịu không nói nên lời, suy nghĩ một lát, đưa ngón tay út thon dài ra: "Sau này ba sẽ khen con mỗi ngày, con cũng phải tự khen mình mỗi ngày nhé?"
Nhóc con ngơ ngác nhìn Ôn Điềm.
Miệng nhỏ màu hồng như cánh hoa hé mở, đôi mắt to tròn lấp lánh, dường như khó tin nhưng lại vui sướng.
Một lát sau, nhóc con hít hít mũi, quả quyết duỗi ngón út trắng mềm mại móc vào ngón tay Ôn Điềm, giọng non nớt nói: "Dạ! Vậy con cũng sẽ khen ba mỗi ngày! Ba cũng phải tự khen mình mỗi ngày nha!"
"Đã hứa rồi nhé! Móc tay! Một trăm năm không thay đổi!"
Giọng nói non nớt giòn tan quá vang dội, tổ tiết mục đang luống cuống đồng loạt nhìn sang.
Ống kính của anh quay phim lập tức chĩa vào hai người đang móc tay.
Ôn Điềm đang nhìn nhóc con trong lòng, mắt đào hoa và mắt mèo nhỏ đều tràn đầy ý cười ngọt ngào.
Mắt đứa bé sáng lên, đạp chân một cái, đột nhiên nhảy lên, chu môi hôn lên má Ôn Điềm.
"Thích." Khuôn mặt nhỏ nhắn của nhóc con đỏ bừng vì ngại ngùng: "Thích ba ba."
Cảnh tượng đó, được ống kính ghi lại vô cùng rõ ràng.
[Khung cảnh thật ấm áp ngọt ngào này, trời ơi, có phải chuyện Ôn Điềm ngược đãi trẻ con là bịa đặt không???]
Bình luận này nhận được sự ủng hộ của không ít người, nhưng nhanh chóng bị lấn át bởi hàng loạt [Đồ khốn nạn Ôn Điềm diễn giỏi đấy.]
Có người đặt câu hỏi: [Cho dù Ôn Điềm diễn giỏi biết giả vờ, vậy nhóc con thì sao?? Sự yêu thích của đứa bé cũng có thể diễn được sao??]
Bình luận đặt câu hỏi tương tự, cũng nhanh chóng bị lấn át bởi những lời lẽ độc ác.
Trong vô vàn lời mắng chửi, một dòng [Má ơi, rốt cuộc là ai thuê thủy quân bôi nhọ đối phó Ôn Điềm vậy??] chợt lóe lên trong kẽ hở.
Cảnh sát nhanh chóng đến nơi.
Ôn Điềm mở phần mềm điện thoại, điều chỉnh camera, tố cáo trước: "Chú cảnh sát! Cháu đang dọn dẹp đồ đạc trong bếp, những người này đột nhiên xông vào cởi quần áo của con cháu! Chú xem xem!"
Trong video, nhóc con ba tuổi rưỡi nghe thấy tiếng chuông cửa, không hề phòng bị mở cửa, đoàn làm phim khí thế hung hăng xông vào, giống như thổ phỉ được huấn luyện bài bản, mỗi người một việc, cản người, vác máy quay, chặn cửa, xông lên cởi quần áo của đứa trẻ...
Ôn Điềm chấm chấm thời gian trên màn hình điện thoại, nói thêm: "Thời gian cháu và đoàn làm phim hẹn là chín giờ, lúc họ đến mới bảy giờ rưỡi!"
Nhớ lại cảnh kinh hoàng vừa rồi, đứa bé cũng dùng giọng khóc nhỏ nhưng đầy giận dữ tố cáo: "Chú cảnh sát ơi, kẻ xấu bắt nạt con!"
Cảnh sát xem xong camera giám sát, cau mày nhìn đạo diễn: "Xin hãy xuất trình giấy tờ."
"Đạo diễn muốn khóc mà không được, vừa lấy chứng minh nhân dân và giấy tờ công tác, vừa yếu ớt biện hộ: ""Hiểu lầm, tất cả đều là hiểu lầm!"
Cảnh sát trẻ tuổi nghi ngờ: "Tôi nghe nói thời gian quay chương trình rất nghiêm ngặt, sớm một tiếng... thật sự có vấn đề!"
Cảnh sát trẻ nghiêm túc nói: "Xin giải thích một chút!"
Đạo diễn: "..."
Ông ta không thể nói là bị người khác xúi giục cố ý nhằm vào Ôn Điềm được!
Đạo diễn đảo mắt, nghiêm túc nói: "Chúng tôi nhận được tố cáo nặc danh, nghi ngờ Ôn Điềm ngược đãi trẻ con! Là chương trình về trẻ em có lượng xem cao nhất toàn quốc, chúng tôi có nghĩa vụ vạch trần tội ác của Ôn Điềm!"
"Tố cáo nặc danh?" Cảnh sát trẻ nhíu mày: "Để tôi xem."
Đạo diễn lấy điện thoại lật tin nhắn, đột nhiên tin nhắn mấy ngày trước thông báo Ôn Điềm ngược đãi trẻ con biến mất rồi??!!
Đạo diễn hơi há miệng, vẻ mặt bất lực: "Không...không thấy nữa..."
"Không thấy nữa?" Ôn Điềm nhướng mày: "Là đạo diễn của chương trình về trẻ em nổi tiếng toàn quốc, lại vì một tin nhắn không rõ nguồn gốc, tùy tiện cởi quần áo của trẻ con trước ống kính, còn vu khống tôi??"
"Quả nhiên là đạo diễn của [Ba của bé xông lên nào]" Ôn Điềm châm biếm: "Nể phục rồi."
Đạo diễn: "…"
['Ba Bé' nổi tiếng thế này, mọi lời nói hành động đều phải chịu trách nhiệm với khán giả, đạo diễn này quá liều lĩnh!]
[Má ơi! Khí thế lớn thế này chỉ vì một tố cáo nặc danh?? Má ơi, vậy tôi phải tố cáo đám anti vừa tấn công cá nhân tôi!! Tôi chụp ảnh màn hình rồi!!]
[Dùng khí thế như đánh trận diễn trò hề, cả đời chưa thấy đạo diễn nào thiếu chuyên nghiệp thế này (cười) (cười) (cười)]
Hướng bình luận nhanh chóng đảo ngược, đạo diễn sắc mặt tái nhợt cũng phản ứng lại, mình bị người ta chơi rồi!!
Sao ông ta có thể tin lời của một người nặc danh, còn tin rằng sau đó đối phương thật sự cho ông ta một triệu?? Nếu không phải con trai sắp mua nhà cưới vợ, ông ta cũng sẽ không ngu ngốc bị tham lam che mắt!
Mặt đạo diễn tái mét, đồng tử run rẩy, vừa định mở miệng biện hộ, cạch một tiếng, chiếc còng tay lạnh lẽo đã khóa chặt cổ tay.
"Về cục một chuyến đi, còn có cậu Ôn đi với tôi làm biên bản." Cảnh sát trẻ không khách khí nói.
"Không, không!" Đạo diễn chột dạ, con trai ông ta sắp thi công chức, không biết con trai sẽ hận ông ta đến mức nào nếu để lại tiền án!
"Ôn Điềm! Chúng ta tự giải quyết được không? Bất kể anh muốn gì, tôi sẽ cố gắng sắp xếp!" Đạo diễn cuống lên, hai chân cong lại thậm chí muốn quỳ xuống trước Ôn Điềm.
"Tôi không chấp nhận bất kỳ cách tự giải quyết nào." Ôn Điềm ôm đứa bé, khóe miệng hơi cong: "Không được phép làm tổn thương con tôi."
[Diễn! Cứ diễn đi! Vết thương trên người đứa bé không thể làm giả được! Sẽ có ngày người ta vạch trần bộ mặt thật của hắn! Lột trần lớp vỏ ngoài của hắn!]
[Ủng hộ đạo diễn chiến đấu với Ôn Điềm!!!]
[Ủng hộ đạo diễn!!!]
[Ủng hộ cái gì?? Ủng hộ đạo diễn vu khống bịa đặt?? Các bạn vì hãm hại Ôn Điềm mà mất trí rồi!!]
[Ôn Điềm đâm vào ổ chó điên sao??? Tôi đến đây với thái độ xem kịch, nhưng bây giờ cũng thấy tội nghiệp Ôn Điềm (nhăn mặt) (nhăn mặt) (nhăn mặt)]
[Đám anti này quá chuyên nghiệp rồi, cái này mà bảo không có tổ chức không có kế hoạch thì tôi không tin (bĩu môi) (bĩu môi)]
Thái độ của bình luận đối với Ôn Điềm bắt đầu thay đổi, có lẽ vì tâm lý phản kháng, phần lớn người không có cảm tình với Ôn Điềm cũng bắt đầu tham gia ủng hộ cậu.
Trên đường đến đồn cảnh sát làm biên bản, đoàn làm phim như đưa đám.
Vì gián đoạn phát sóng trực tiếp là sự cố nghiêm trọng, hiện tại lượng xem của phòng trực tiếp Ôn Điềm đã phá kỷ lục phát sóng của 'Ba bé', hai nhân viên quay phim không dám tắt ống kính, chỉ có thể ngớ ngẩn nhưng cần mẫn quay Ôn Điềm.
Nhân viên quay phim Ôn Điềm là một cô gái tên là Trâu Tuyết, sau khi tận mắt chứng kiến tất cả những chuyện vừa rồi, ánh mắt hiếu kỳ của Trâu Tuyết không ngừng liếc về phía Ôn Điềm.
Nhận thấy ánh mắt của đối phương, Ôn Điềm nghiêng mặt qua, thân thiện cười với Trâu Tuyết.
Đôi mắt đào hoa chứa đầy ý cười hơi cong, đuôi mắt hơi nhếch lên như chiếc móc mềm mại khiến tim người ta đập thình thịch.
[Trời ạ... nụ cười vừa rồi của Ôn Điềm, đã chạm vào trái tim tôi (mắt sao) (mắt sao)]
[Vừa quyến rũ vừa ngọt ngào vừa trong sáng vừa gợi cảm, phù phù, muốn gọi vợ quá (mắt tim)]
[Không phải, trước đây Ôn Điềm có đẹp thế này không???(dấu hỏi) Sao khác với lần trước tôi xem trên màn hình vậy?]
[Đúng vậy tôi cũng cảm thấy thế, Ôn Điềm lần này... hình như thay đổi à?]