Cô ta lẩm bẩm, âm thanh không lớn không nhỏ nhưng xung quanh cách đó không xa vẫn có người nghe được.

Đặng Phi Nhàn và Triệu Tuệ Tuệ đều nghe được,  mấy nhân viên công tác xung quanh đều nhìn về phía Cố Vân Tịch!

Đãi ngộ này của Cố Vân Tịch, người sáng suốt đều nhìn ra được cô có chỗ dựa, nhưng cô gái nhỏ này đối đãi với người khác rất lễ phép, tuy rằng rất ít nói chuyện, nhìn có chút không dễ ở chung, nhưng chưa bao giờ trêu chọc ai, cũng không gây chuyện!

Hơn nữa người ta có thực lực, diễn xuất này, dung mạo này, cũng khó trách có người nâng đỡ cô, cô gái này có thực lực lại có nhan sắc, mấu chốt là tuổi còn nhỏ như vậy, khả năng nổi tiếng rất lớn.

Cho nên, mọi người cũng quen với sự tồn tại của Cố Vân Tịch.

Hôm nay nghe Từ U Mỹ nói như vậy, ánh mắt đều có chút quái dị!

Mọi người, ai cũng thích bát quái, đều là tiểu nhân giả chính nghĩa, nghe Từ U Mỹ vừa nói như vậy, trong lòng mọi người ghen tị, từ từ một số người biến thành khinh bỉ. 

Triệu Tuệ Tuệ nghe vậy có chút tức giận!

Cố Vân Tịch đeo tai nghe, tất cả mọi người đều cho rằng cô không nghe thấy, bởi vì cô vẫn cúi đầu nhìn máy tính bảng, một chút phản ứng cũng không có.

Triệu Tuệ Tuệ đang muốn nói chuyện, Cố Vân Tịch bên cạnh lại đột nhiên tiến lại gần, "Chị đang xem gì đó? ”

Ánh mắt cô nhìn quyển sách trên tay Triệu Tuệ Tuệ.

Triệu Tuệ Tuệ sửng sốt một chút: “A... Là tiếng Anh… chị đang học tiếng anh!”

Cố Vân Tịch cười một tiếng: “Em nghe nói chị đang là sinh viên của Giang Truyền phải không?”

Giang Truyền chính là đại học Truyền thông Giang Châu, là trường danh tiếng ở Giang Châu thậm chí cả khu vực xung quanh!

 "Đúng vậy! Chị học khoa đạo diễn, bây giờ vừa học chuyên ngành, vừa cố gắng học tiếng Anh, cái này… Nếu sau này chị nổi tiếng thì sao? Còn nổi tiếng trên trường quốc tế thì sao? Này… này….! Đây là chuẩn bị trước thôi!”

Triệu Tuệ Tuệ cười có chút ngốc nghếch, có chút ngượng ngùng!

Bất kể tham gia vào ngành công nghiệp nào, không ai không mơ ước rằng họ có thể làm tốt nhất, Triệu Tuệ Tuệ cũng vậy.

Tuy rằng, ngay cả chính cô cũng biết, cơ hội này hơi xa vời!

Loại tâm tình này, tất cả mọi người đều hiểu, cho nên, không ai cười nhạo Triệu Tuệ Tuệ, ngoại trừ Từ U Mỹ!

Cố Vân Tịch cười, lập tức nói một câu tiếng Anh lưu loát. 

“A! Điều này là có thể, sau tất cả, em bây giờ là trẻ, tuổi trẻ có khả năng lớn nhất. ”

"Bình thường em thích loại phim gì? Phim văn học hay phim thương mại? ”

Sự thay đổi đột ngột này khiến Triệu Tuệ Tuệ sửng sốt!

Người xung quanh cũng đều sửng sốt một chút!

"Em đều thích! Loại nào em cũng thích." Triệu Tuệ Tuệ có chút sững sờ.

Cố Vân Tịch gật đầu, sau đó liền dùng tiếng Anh nói một chút về thị trường trước mắt của phim văn học nghệ thuật và phim thương mại, cùng với ưu và nhược điểm của các loại, tiếng Anh lưu loát ba lạp ba lạp nói, Triệu Tuệ Tuệ nghe sửng sốt.

Sau khi xong, Triệu Tuệ Tuệ ngây ngốc nói: "Vân Tịch, em sống ở nước ngoài sao? Em còn nhỏ như vậy, nói cũng quá lưu loát đi, chị chỉ nghe hiểu một phần! ”

"Không có, em lớn lên trong nước, em đã dành rất nhiều thời gian để tìm hiểu và học, không chỉ tiếng Anh, em còn học vài ngôn ngữ nữa!”

"A?" Triệu Tuệ Tuệ mắt chữ a mồm chữ o, thật sự là bị kinh hãi không nhẹ!

Triệu Tuệ Tuệ lơ đãng rũ mắt, lập tức nhìn thấy máy tính bảng trong tay Cố Vân Tịch hình như đang nghe giảng, cô tò mò tiến lại gần, "Em đang nghe gì đó? ”

"Lớp học luật trực tuyến!"

Triệu Tuệ Tuệ: "..." sửng sốt một chút. Triệu Tuệ Tuệ giờ mới hiểu: “Vân Tịch, sau này em muốn làm luật sư sao? Nghề này thực sự là cần có kỹ năng ngôn ngữ rất mạnh! ”

Cố Vân Tịch lắc đầu, "Không phải, chuyên ngành của em là y học! ”

"Hả? Y học? ”

"Đúng vậy! Ông ngoại em là một lão Trung y, em đã học y từ khi còn nhỏ, đã học được mười năm, đã có chút thành công! ”

"Vậy tương lai em sẽ là bác sĩ?"

Cố Vân Tịch cười nói: "Chắc em sẽ theo kinh doanh đi! Hành nghề y cũng được, nhưng không phải tất cả! ”

Triệu Tuệ Tuệ: "..."

Suy nghĩ nửa ngày, Triệu Tuệ Tuệ mới tìm được giọng nói của mình, "Vậy... em quay phim để làm gì? ”

Cố Vân Tịch chớp chớp mắt, "Sở thích! Chuyên ngành của em là y học, tương lai chuẩn bị kinh doanh, sau đó ... Có rất nhiều sở thích, điều này ... Không có mâu thuẫn, phải không? ”

Triệu Tuệ Tuệ: "..."

Mọi người: "..."

Đặng Phi Nhàn bên cạnh vẫn luôn cảm thấy mình tương đối ưu tú, cũng nuốt nước miếng, "Thật sự... Thật sự không mâu thuẫn!”

Cố Vân Tịch xoay người nhìn về phía Đặng Phi Nhàn!

Vì công việc của cô tương đối nhàn, hai người trợ lý đều còn đang đi học nên lúc hai người rảnh rỗi cũng học. 

Cố Vân Tịch nhìn qua đồ Đặng Phi Nhàn đang cầm: “Anh đang học kinh tế sao? Em cũng biết một chút nha! Vấn đề này của anh lúc trưa em có xem qua, có muốn em giúp anh không?”

Đặng Phi Nhàn: “...”

Phàm là những ai học kinh tế dĩ nhiên sẽ liên quan đến rất nhiều con số, đề trong tay Đặng Phi Nhàn có chút khó, anh ta làm từ sáng đến giờ còn chưa giải được.

“Em… em… em… làm được sao?”

Cố Vân Tịch cười híp mắt đưa tay ra: “Cho em mượn bút, em giải cho anh!”

Đặng Phi Nhàn đem giấy bút trong túi đưa cho Cố Vân Tịch, Cố Vân Tịch cầm lấy bắt đầu giải toán. 

Chỉ chốc lát sau, trên tờ giấy trắng xuất hiện từng bước giải, rất nhanh sau đó đã giải ra kết quả, Cố Vân Tịch đưa lại cho Đặng Phi Nhàn: “Anh xem câu trả lời có đúng không?”

Đặng Phi Nhàn nhận tờ giấy, trợn mắt nhìn trừng trừng, cảm giác miệng lưỡi đều khô: “Anh nhớ Lâm tiên sinh từng nói, em mới học lớp mười hai, cái này… sao em có thể giải đề cao đẳng đại học được vậy?”

“Em học trước a!”

Đặng Phi Nhàn: “...”

Người trẻ bây giờ trâu bò vậy sao?

Đây có phải nhịp điệu của thiên đường không?

Đặng Phi Nhàn nhìn một cái, quả nhiên chính xác!

Anh ta là sinh viên đại học ngành tài chính, làm cả buổi sáng cũng không xong một đề, mà một học sinh lớp mười hai còn chưa trưởng thành, lại còn là một cô gái chưa đến mười phút đã giải xong…

Còn để cho người ta sống hay không?

Vẻ mặt Đặng Phi Nhàn đau khổ, không biết nói gì!

Ánh mắt Cố Vân Tịch sâu thẳm, cười nói: “Bình thường em không có việc gì làm, hầu hết thời gian đều dành để học, thành ra học được kha khá bản lĩnh!”

“Con người mà! Khi còn trẻ không cố gắng, thấy người khác thành công liền cảm thấy người ta nhất định dựa vào đàn ông mà có được, dù sao chỉ dựa vào đầu óc không thông minh đó cũng không nghĩ ra lý do gì để giải thích!”

“Khi không có đàn ông để dựa cũng chỉ có thể ở một bên chua ngoa nói nọ kia!”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play