Lục Hạo Vũ ngẩng đầu nhìn Cố Vân Tịch, vẻ mặt có chút do dự: "Em... em chỉ đang làm một vài thứ... nghiên cứu thôi. Nhưng tài chính eo hẹp quá, nên mới muốn mượn chị một ít. Trong nhà ấy mà, ngoài chị ra thì chẳng ai vừa có tiền, lại vừa tiêu tiền thoải mái như vậy cả. Em cần một khoản kha khá, mấy người khác thì không kham nổi."
Nói đến đây, cậu ta ngẩng đầu liếc Cố Vân Tịch một cái, ánh mắt rất thành thật: "Hơn nữa, mấy người kia đều là trưởng bối, nếu bọn họ biết em đang làm gì, kiểu gì cũng đồn ầm lên cho cả nhà biết. Lỡ mà em làm không thành, ba mẹ em thể nào cũng thấy mất mặt, rồi cấm tiệt không cho em đụng vào mấy việc kiểu này nữa luôn."
Cố Vân Tịch gật gù, thấy cũng có lý.
Trong đám nhỏ của Lục gia, đúng là chỉ có cô là vừa có tiền lại vừa dễ nói chuyện. Còn các chú bác thì thôi khỏi bàn, nếu biết được chắc chắn sẽ mang ra mổ xẻ giữa bữa cơm gia đình.
Lúc ấy, nếu Lục Hạo Vũ thất bại, không đơn thuần chỉ là vấp ngã tuổi trẻ nữa, mà là “mất mặt cả dòng họ” trong mắt Lục Thanh Bác với Thẩm Hương Lan – hai người mà nói, sĩ diện phải gọi là xếp hàng đầu.
Cố Vân Tịch liếc xéo cậu nhóc: "Vậy là em không chỉ muốn mượn tiền chị, mà còn muốn chị giữ bí mật cho em luôn hả?"
"Ừa!" Hạo Vũ gật đầu cái rụp, không chút do dự.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT