Phòng của Lục Hạo Vũ vẫn giữ nguyên như trước.
Bề ngoài nhìn qua thì có chút xa hoa, kiểu cách rõ ràng là gu của Thẩm Hương Lan. Nhưng nếu để ý kỹ, thì lại rất tinh tế, đơn giản mà sang trọng. Đó là kiểu xa hoa khiêm tốn, không phô trương, nhưng có gu.
Đứa nhỏ này… rõ ràng rất có mắt thẩm mỹ.
Sau khi Cố Vân Tịch bước vào, cô không vội lên tiếng. Cô định nghe xem cậu ta định giở trò gì, rốt cuộc muốn nói gì đây.
Kết quả, vừa bước vào cửa, người ta không hề quanh co, chẳng chút ngượng ngùng, trực tiếp mở miệng: “Cho em ít tiền đi, em hết tiền tiêu rồi.”
Cố Vân Tịch: “…”
Cô sững người mất vài giây. Phải một lúc sau mới định thần lại được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play