Nhìn thấy vẻ mặt của Đỗ Quốc Lương, Chu Hồng Phương nhếch miệng đầy mỉa mai, lạnh giọng nói: "Lần này, anh đừng nhúng tay vào chuyện của Lương Thi Hàm nữa. Đối phương muốn làm sáng tỏ mọi chuyện thì cứ để họ làm rõ ràng đi. Chuyện do Lương Thi Hàm gây ra, thì chính cô ta phải tự chịu trách nhiệm."
Đỗ Quốc Lương cau mày: "Nhưng nếu để Lý Trung Minh điều tra ra sự thật, chắc chắn chuyện này sẽ bị phơi bày. Một khi mọi chuyện vỡ lở, danh tiếng của Thi Hàm sẽ hoàn toàn sụp đổ!"
Chu Hồng Phương cười khẩy: "Vậy anh muốn làm thế nào? Anh định đến Lục gia để tranh luận sao? Muốn cầu xin Lục Hạo Đình thu tay lại à? Muốn bảo Diệp Phồn và Lục Hạo Đình đừng động đến Lương Thi Hàm chỉ vì cô ta đã bôi nhọ Cố Vân Tịch ư?"
Đỗ Quốc Lương cứng họng, im lặng không đáp.
Ông ta đương nhiên không dám làm vậy, nhưng mà…
"Dù sao thì Thi Hàm cũng là con gái nuôi của Đỗ gia chúng ta. Còn Cố Vân Tịch thì là cái thá gì chứ? Chẳng lẽ vì một người như vậy mà Lục gia lại phải ra tay hủy hoại con gái nuôi của anh? Chẳng lẽ anh chỉ có thể nuốt cục tức này sao?"
Chu Hồng Phương nhếch mép: "Đương nhiên anh có thể không nhịn. Anh có thể đến gặp Lục gia mà tranh luận! Nói với họ rằng Lương Thi Hàm là con gái nuôi của anh, còn Cố Vân Tịch chỉ là kẻ được Diệp Phồn chống lưng mà thôi. Một người như vậy thì có tư cách gì mà so với con gái nuôi của Đỗ gia chứ? Bị bôi nhọ chẳng phải là vinh dự của cô ta sao? Ai bảo cô ta dám đắc tội với Lương Thi Hàm!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT