Bóng người Cố Vân Tịch đã biến mất ở cửa cầu thang, nhưng ở tầng hai mọi người đều không động, ánh mắt đỡ dẫn nhìn về phía Cố Vân Tịch biến mất!

Chửi thề một tiếng!

Thật là con mợ nó!

Lời như vậy cũng dám nói!

Tần gia là danh môn chánh giới Giang Châu, tất cả nhà giàu có quý tộc toàn bộ Giang Châu, ai dám không cho Tần gia mặt mũi?

An gia cũng là danh môn Giang Châu!

Những năm này An gia phát triển rất nhanh, nội tình cũng coi như không tệ, tài lực hùng hậu.

Sản nghiệp liên quan đến bất động sản, bán lẻ, quán bar, giải trí vân vân, nhất là ngành giải trí, là một tổ hợp phát triển tốt nhất của tập đoàn!

Hiện tại, An Vân Tuyết là Đại tiểu thư An gia, dáng người đẹp, thành tích cũng ưu tú, bằng vào tài nguyên giải trí nhà mình, tuổi còn trẻ mà đã vào giới giải trí, đang là một trong những tiểu hoa đán ăn khách.

Bây giờ cô ta còn đang ở tổ quay phim, chưa tới trường học!

An Vân Tuyết có danh tiếng và địa vị An gia nên hiện tại An Vân Tuyết được gọi là đệ nhất danh viện Giang Châu!

Mà Tần Hiên, bởi vì Tần Mạc bị bệnh, sống không lâu, hắn là người thừa kế duy nhất của Tần gia, cho nên dù là sinh ra ở thành phố Giang Châu, vị lão bà Diêu gia - chủ mẫu Tần gia thế gia kia cũng phải khách khí với Tần Hiên!

Đã nhiều năm như vậy, lần đầu tiên có người dám trắng trợn châm chọc Tần Hiên cùng An Vân Tuyết là con riêng, con gái tư sinh như vậy!

Đúng là ngạo mạn!

Nghĩ kỹ một chút cũng không phải không đúng? 

Dù Tần Hiên không nói thân phận của hắn thì trong lòng mọi người ai cũng biết. 

Còn An Vân Tuyết có nói mình không phải con gái tư sanh thì…!

Cha mẹ Cố Vân Tịch là lúc cô bảy tuổi ly dị mà An Vân Tuyết là em gái cùng cha khác mẹ mà chỉ nhỏ hơn Cố Vân Tịch mấy tháng, vậy thì không phải đã rõ rồi sao?

Càng buồn cười là trước An Vân Tuyết còn có một cái anh ruột An Thừa Nghiệp, tuổi so với Cố Vân Tịch còn lớn hơn!

Không phải rất rõ ràng mẹ An Vân Tuyết là tiểu tam thượng vị sao! 

Lại nhớ tới khi Cố Vân Tịch mới đến trường, đám Vương Tình nói cô là con gái tư sanh, chậc chậc!

Bất quá khi đó, cho dù trong lòng mọi người biết rõ, nhưng có ai quan tâm chứ?

Một người là An gia Đại tiểu thư, tiểu hoa đán đang nổi trong vòng giải trí, tiền đồ vô lượng; một người là cô nhi bị gia tộc vứt bỏ, cô thôn nữ mọi người đều biết, dĩ nhiên là lựa chọn người trước.

Cố Vân Tịch có công bằng hay không, không ai quan tâm! 

Cách đó không xa, ba người thiếu niên đứng ở đó, vô cùng hứng thú nhìn về hướng Cố Vân Tịch rời đi.  

Người cầm đầu, sắc mặt ôn hòa, ánh mắt mang sự cuồng ngạo không kiềm chế được!

Bên cạnh có một người cười híp mắt sờ càm, "Diệp ca, Cố Vân Tịch đủ ngông cuồng, ngạo mạn nha! Ca thích!" 

Diệp Cẩn nghe vậy, cười nhìn người nọ một cái, xoay người rời đi, "Cô ấy sẽ không thích cậu!"

Sắc mặt của người kia trong nháy mắt xụ xuống!

Diệp Cẩn ở Giang Châu nhất trung lại là một nhân vật truyền kỳ khác!

Cố Vân Tịch được gọi là truyền kỳ bởi vì thành tích vượt trội và sự ngạo mạn, phòng thái nữ vương cao lãnh khiến người khác với không tới!

Mà Diệp Cẩn là một truyền kỳ đích thực chính bởi vì hắn không học hành gì mà thành tích vẫn vô cùng lợi hại!

Người này là một tồn tại mà tất cả học sinh trong trường đều khao khát. Vì dù chương trình học lớp mười hai vô cùng nặng nhưng chưa có ai thấy dáng vẻ hắn nghiêm túc học hành.

Hắn là người toàn năng, chơi game, chơi bóng rổ, ngủ nướng, trèo tường, phạm quy, đó là chuyện bình thường như cơm bữa!

Cơ hồ chuyện xấu gì trong thời học sinh, hắn đều phải làm qua một lần!

Dù hắn có quậy phá, chơi giỏi, thì thành tích vẫn vô cùng lợi hại! 

Năm ba cao trung, Diệp Cẩn một thân thoải mái, cuộc sống hô mưa gọi gió, nhưng thành tích chưa bao giờ rời khỏi Top 5 của trường! 

Để cho tất cả học sinh hâm mộ, đỏ còn mắt!

Đây chính là Diệp Cẩn! 

* * *

Cố Vân Tịch rời khỏi phòng ăn, Tưởng Hân Lôi cùng Lương Đầu đi phía sau cô, kích động toàn thân run rẩy, gào thét trong lòng, Vân Tịch quá soái!

Thật là ngầu!

"Vân Tịch! Vân Tịch!" Tưởng Hân Lôi kích động xông lại nắm tay cô, mặt đầy vẻ mê muội. 

"Vân Tịch, cậu là thần tượng của tớ nha, tớ quyết định rồi, sau này sẽ đi theo cậu lăn lộn, vừa rồi cậu thật soái đến ngây người!”

"Phốc.." Lương Đầu phụt cười, hôm nay cô cũng rất kinh ngạc, rất kích động, cô không nghĩ tới Vân Tịch có thể phản kích tuyệt vời đến như vậy! 

Ha ha ha ha!

Chỉ cần chuyện hôm nay ở phòng ăn truyền đi nhanh thì danh tiếng của Cố Vân Tịch ở trường sẽ thay đổi. 

Học sinh mà!

Đang trong thời kỳ nổi loạn chân chính, ai cũng đều vậy! 

Phần lớn đều không chê náo nhiệt, đều trong giai đoạn lập trường không vững. Không phải lúc trước họ chê bai Vân Tịch sao, chì cần Vân Tịch tỏ thái độ muốn làm lớn chuyện thì rất nhanh bọn họ sẽ đảo chiều. 

Cố Vân Tịch quay đầu, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười, khí chất lạnh lùng kiêu ngạo nhưng nực cười lại có phần rạng rỡ: “Mình chỉ nói thật mà thôi, sao lại đẹp trai được?”

Tưởng Hân Lôi: "..."

"Đúng đúng đúng! Chính là nói thật, hay cho câu nói thật, ha ha ha ha!"

Ba người vui vẻ trở về ký túc xá nghỉ trưa!

Tưởng Hân Lôi kích động không ngủ được, liền lấy điện thoại lên trang web trường xem, không ngờ rằng chỉ vì mấy câu nói kia của Cố Vân Tịch mà có thể khiến cho mấy diễn đàn lớn của trường thảo luận náo nhiệt hơn hẳn!

Cố Vân Tịch không quan tâm những thứ kia, cô đã lường trước, cũng đã đoán được sẽ phát sinh chuyện gì!

Lúc này cô đang ngồi trên giường, nói chuyện phiếm cùng Lục Hạo Đình!

Cố Vân Tịch: "Anh đang làm gì?"

Tin nhắn gửi đi, đợi một hồi, Lục Hạo Đình mới trả lời "Mới vừa ăn cơm về?"

Thật ra thì, vào giờ phút này ở nhà trong bộ đội, người đàn ông nào đó đang thừa dịp thời gian nghỉ trưa, điên cuồng.. Lau sàn nhà!

Nơi này là nhà ở của hắn trong quân đội, khu này chỉ mới xây xong từ năm ngoái. Hắn muốn một ngôi nhà ở đây thuận tiện cho Vân Tịch và bạn bè của hắn tới có chỗ để ở. 

Chẳng qua, Vân Tịch chưa bao giờ tới, nha đầu kia tránh hắn như tránh tà!

Mà chính hắn cũng bận không có thời gian, nhà ở quân khu luôn không có người, hắn cũng rất ít khi trở lại đây, đại đa số là ở tại quân doanh bên kia.

Ký túc xá cách nơi này rất gần, vô cùng thuận tiện, nhưng bây giờ khác rồi.

Hôm qua, khi hắn nghe Vân Tịch nói Quốc Khánh muốn qua khu thân nhân bên này tìm hắn, nên phải quét dọn nhà trên dưới thật sạch.

Tiểu nha đầu kia thích sạch sẽ, hắn phải dọn dẹp nơi này xong, đến khi Vân Tịch đến là có thể ở được rồi. 

Cố Vân Tịch không biết Lục Hạo Đình đang làm gì, bởi vì hắn cũng đang trong giờ nghỉ trưa, liền trả lời: "Em cũng vừa ăn cơm, đang ở ký túc xá nghỉ ngơi."

Sau đó, lại nhắn thêm, "Có muốn nhìn em không?"

Đánh xong mấy chữ này, Cố Vân Tịch tựa vào đầu giường, cười híp mắt chờ hắn trả lời, cô đang tưởng tượng anh Hạo Đình thấy những lời này sẽ phản ứng ra sao đây?

Lục Hạo Đình thấy những lời này, sửng sốt thật lâu!

Cố Vân Tịch đích thực đã thay đổi, hắn cảm thấy được, mặc dù không biết là bởi vì cái gì nhưng hắn biết, nha đầu này đã khác lúc trước rất nhiều!

Một câu nói thân mật mang theo ý trêu đùa để lại cho đáy lòng hắn một niềm vui sướng, thật lâu sau hắn mới trả lời một câu…

Bên kia Cố Vân Tịch đang chờ xem hắn sẽ trả lời như thế nào, rất nhanh, màn ảnh điện thoại di động liền hiện mấy chữ

"Nằm mơ đều muốn thấy em!"

"Phụt….” Cô ho khan một cái

Cố Vân Tịch đang uống nước, vừa nhìn thấy, hớp nước trong miệng phun hết ra ngoài, sặc không nhẹ… 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play