Lô gia cũng không phải thể gia thượng lưu gì, chỉ là một gia tộc nhỏ, chỉ có Lô San San lọt vào mắt của Tần Lập Vinh, lại sinh cho Tần Lập Vinh một đứa con trai, vừa vặn Tần Mạc sống không lâu cho nên những năm nay Lô gia mới được Tần Lập Vinh giúp đỡ, dần dần mới có chút địa vị. 
Gia tộc như vậy mà có thể một tay thao túng mạng của Tần Mạc sao? Hơn nữa nhiều năm không bị Diêu gia phát hiện bất kỳ điều dị thường gì?
Nghe Cố Vân Tịch nói như vậy, Tần Mạc cũng biết câu trả lời của mình không có tính thuyết phục, nhưng có lúc không thể nào có câu trả lời chính xác. 
Tần Mạc nói: “Lô gia quả thật không đáng nói, Lô San San quả thật cũng không có chỗ gì đặc biệt, nhưng có đôi khi có những tình huống không thể tưởng tượng nổi, không phải sao?”
“Mọi người nói xem loại người như Lô San San có cái gì xuất chúng? Tại sao ba tôi lại vừa ý bà ta? So với mẹ tôi, bà ta là cái gì? Nhưng ba tôi vẫn coi trọng bà ta!”
Đó là ba cậu mắt mù, không liên quan đến người mẹ ưu tú của cậu!
Cố Vân Tịch chỉ nghĩ ở trong lòng, không nói lời này ngay trước mặt Tần Mạc. 
Tần Mạc buồn bã cười một tiếng: “Bệnh này của tôi nhiều năm rồi, không còn là bí mật, ai ở Giang Châu mà không biết tôi không phải người thừa kế tương lai của Tần gia?”
“Mấy năm nay, người muốn sinh cho ba tôi một đứa con trai nhằm chia gia sản có rất nhiều người, thậm chí Lô gia thấy thế cũng muốn làm theo, nhưng cho đến bây giờ ba tôi chỉ có mỗi Tần Hiên là con riêng.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play