Edit Ngọc Trúc
“Thôi gia với Bạch gia, mỗi bên giữ một phần cổ.”
“Còn lại một phần, để cho Tiểu Đinh. Ta cổ phần nhiều, lấy ra một phần lợi nhuận làm việc thiện xây cầu, sửa đường để người ta biết, tuy chúng ta làm kinh doanh, nhưng cũng là thương nhân có tình, có nghĩa.”
Thời buổi này, thương nhân vốn là tầng lớp bị khinh thường. Hồng Vũ đế cũng không có thiện cảm gì với thương nhân. Thẩm Vạn Tam đúng là đã gây không ít tổn hại, cho nên muốn giữ lấy danh tiếng tốt, thì phải biết bỏ tiền ra mà làm việc thiện.
Văn Cảnh Huy giành lấy bút của Võ đại, lấy một tờ giấy Tuyên Thành mới tinh, xoẹt xoẹt xoẹt viết ra một bản hợp đồng cực kỳ đơn giản. Lúc hắn viết, mọi người đều nhỏ giọng trò chuyện, chỉ có Võ đại là chăm chú nhìn, còn giúp hắn mài thêm ít mực.
“Đây là bản hợp đồng mười phần, mọi người ký tên, điểm chỉ. Có Mục lão gia tử và Lí trưởng làm người làm chứng. Ngày mai Tiểu Mập Mạp trở về, sẽ mang đến nha môn làm hồ sơ. Sau này nếu có gì không ổn, cũng có chỗ nói lý.” Văn Cảnh Huy liếc nhìn mọi người: “Không phải không tin nhau, mà là chúng ta không gây chuyện, không có nghĩa người khác sẽ không tìm đến gây phiền toái.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT