Edit Ngọc Trúc
“Dù có thế nào đi nữa, quê hương vẫn là tốt nhất.”
Mấy người thúc bá và huynh đệ trong tộc nhao nhao phụ họa, cứ như họ thật lòng muốn Văn Cảnh Huy quay về vậy. Nhưng thực ra, nguyên chủ xưa nay đâu có thân thiết gì với họ!
“Thúc gia gia, con không quay về đâu. Nhà con, phòng ở, ruộng đất, tất cả đều đã bán hết rồi. Con muốn dời mộ cha mẹ, đã chọn được một mảnh đất phong thủy tốt trên núi. Con muốn ở gần cha mẹ hơn, giờ con cũng chỉ có một mình.” Văn Cảnh Huy nói với vẻ đầy chân tình.
“Dời đi! Trong nha môn sẽ cấp nhân lực giúp đỡ, Văn tú tài cứ yên tâm. Có chuyện gì, bổn huyện sẽ đứng ra làm chủ cho ngươi!” Phan Ích Dân là người khôn khéo, sao không hiểu ý đồ của đám người Văn Tứ Thập? Nghe Văn Cảnh Huy nói vậy, hắn lập tức đồng ý, không để cho Văn Tứ Thập có cơ hội từ chối.
Văn Tứ Thập : “……!”
Văn Tứ Thập vốn tính toán rất kỹ. Nếu Văn Cảnh Huy trở về Cửu Hà Trấn, thì đền thờ cũng phải dựng ở đó. Như vậy, thanh danh đã mất của Văn gia không chỉ được khôi phục mà còn có thể vươn lên một bậc!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT