Edit Ngọc Trúc
"A?" Tiểu Đinh thực sự mờ mịt: "Ta cũng có thể học chữ sao?"
"Sao lại không thể chứ?" Trong mắt Văn Cảnh Huy, việc học là chuyện hết sức bình thường, dù đây là thời Minh.
"Ngươi… Văn tiên sinh, ngươi thực sự muốn dạy ta sao?" Tiểu Đinh hoàn hồn, kích động đến mức ánh mắt tràn đầy mong đợi, muốn xác nhận thêm một lần nữa.
"Chỉ cần ngươi muốn học, vậy cứ cùng học với Chiêu Tài là được. Dạy một người cũng là dạy, thêm một người cũng chẳng sao." Văn Cảnh Huy vừa cười vừa trêu đùa nãi oa oa bên cạnh giường. Cô bé con kiêu ngạo hừ một tiếng, không thèm để ý đến hắn, chỉ quay người lại, vươn bàn tay nhỏ nhắn cầm lấy chiếc lục lạc trên thành nôi chơi đùa.
"Ta muốn học!" Tiểu Đinh kích động đến đỏ bừng cả mặt: "Ta muốn học!"
"Vậy đi tìm một nhánh cây lại đây, theo ta mà học. Lần sau Võ Đại bọn họ vào trấn mua đồ, ta sẽ bảo họ mua ít giấy bút, khi đó ta dạy ngươi viết chữ." Văn Cảnh Huy vừa dỗ tiểu oa nhi vừa nói, đến khi thấy cô bé trừng hắn bằng đôi mắt tròn xoe, hắn mới quay đầu nhìn Tiểu Đinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play