Edit Ngọc Trúc
“Ninh Phụ Thôn? Ninh Phụ Thôn? Nghe cứ như nghĩa trang vậy.” Võ Đại nhẩm đi nhẩm lại hai lần, rồi đột nhiên buông một câu đầy vẻ thần bí.
Ở thời cổ đại, nghĩa trang chính là nơi tổ chức tang lễ và đặt thi thể người đã khuất.
Những nơi như vậy thường có hai nguồn gốc. Một là do từng xảy ra đại nạn, cả thôn chết sạch, không ai dám ở nữa nên biến thành nghĩa trang. Hai là do được cải tạo từ một ngôi miếu đổ nát, vì trong miếu thờ phụng nhiều thần linh nên có thể trấn áp được tà khí.
Những nơi như vậy, thường bắt đầu bằng chữ "Ninh" và kết thúc có thể là “trang” hoặc “thôn”.
“Câm miệng!” Văn Cảnh Huy bị Võ Đại chọc cho nghẹn họng, suýt nữa thì xông lên đấm cho hắn một trận. Cái tên ngốc này chỉ giỏi đâm y một nhát rồi bồi thêm hai cú trí mạng!
Võ Đại lập tức ngậm miệng nghe lời.
Trong phòng chỉ có hai người, một người đã im lặng, nên Văn Cảnh Huy đành phải tự diễn một mình. Vì vậy, y buồn bực hỏi: “Tên Tam Hợp Thôn là từ đâu mà có?”
“Tam Hợp Thôn vốn chỉ có ba họ: một nhà họ Võ, một nhà họ Trương, một nhà họ Ninh. Ban đầu, chỉ có ba nhà này, nên gọi là Tam Hợp.” Võ Đại nhớ rất rõ đoạn lịch sử này, vì đứa trẻ nào trong thôn cũng biết. Nhưng nghĩ đến đây, hắn chợt lóe lên một ý tưởng: “Hay chúng ta gọi nơi đó là Văn Võ Thôn? Ngươi họ Văn, ta họ Võ.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT