Edit Ngọc Trúc
Chính ngươi đã đem thiếu chủ nhân của chúng ta ném vào trong đống tuyết! Thiếu chủ nhân của chúng ta chẳng qua chỉ uống chút rượu, tìm ngươi phân xử mà thôi, vậy mà ngươi lại đối xử với hắn như vậy sao? Chủ nhân chúng ta vất vả lắm mới có được một đứa con đấy!" Một thanh niên nhảy ra, chỉ tay vào Văn Cảnh Huy lớn tiếng quát.
"Láo xược!" Tiểu thiếu gia tức giận, rút roi ngựa bên hông ra, quất thẳng vào móng vuốt của tiểu thanh niên kia.
"Bang" một tiếng giòn tan vang lên.
"A!" Tiếng thét chói tai cất lên.
Móng vuốt của tiểu thanh niên lập tức sưng vù, đỏ thẫm như cái màn thầu lớn!
"Nếu các ngươi dám nói sáng nay ở đây có kẻ say rượu, ném hắn vào trong đống tuyết là do bổn quận... khụ, là bổn thiếu gia ra tay, thì cũng đừng trách ta! Hắn uống nhiều tới nỗi ói cả nước tiểu, lại còn tự nhận mình là đại ca của Văn đại phu, lý do chỉ vì hắn lớn tuổi hơn Văn đại phu! Ha ha! Nhà ta còn có lão bộc lớn tuổi hơn hắn, vậy chẳng lẽ lão bộc nhà ta cũng thành gia gia của hắn chắc?" Tiểu thiếu gia tức giận gào thét: "Thiếu gia tâm tình không tốt, cút hết cho ta! Không cút, thiếu gia đánh chết các ngươi!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT