Edit:Yan

Hoắc gia sụp đổ…..

Hoắc Nịnh, kẻ bị Hoắc gia ruồng bỏ, với tư cách chủ tịch tập đoàn NM, một lần nữa xuất hiện trước mắt mọi người.

Bình thường, nếu ở Đại Thiên Triều xuất hiện một người tài giỏi như vậy, truyền thông kinh tế sẽ hết lời ca ngợi.

Bình thường, nếu ở Đại Thiên Triều xuất hiện một người ngạo mạn như vậy, cư dân mạng sẽ không ngớt lời tung hô.

Nhưng hiện tại, thật xấu hổ.

Hoắc Nịnh này, không phải là một "người tốt".

Từ nhỏ đã hư hỏng, lớn lên vẫn vậy, không có chí tiến thủ, mê đắm nữ sắc, ngay cả "hiếu đạo" quan trọng nhất của Đại Thiên Triều cũng không hề tuân thủ, thế mà…

Lại là chủ tịch tập đoàn NM ở nước ngoài.

Không.

Điều này không thuận theo lòng người.

Vì vậy, bài PR trên thị trường đã biến thành như thế này.

Lục Nhất Lan ném điện thoại xuống, “Chanh ca ca, bọn họ chẳng biết gì cả, toàn viết lung tung!”

"Không sao." Hoắc Nịnh ôm Lục Nhất Lan, “Cha nuôi nói không muốn cùng chúng ta ra nước ngoài, vậy chúng ta đi thế nào?”

"Anh quyết định đi." Vừa lướt điện thoại, Lục Nhất Lan vừa nhíu mày.

Kẻ bại hoại quốc dân.

Hoắc Nịnh... trước đây là chồng quốc dân.

Bình luận trên mạng gần như đều là chửi rủa, có lẽ ngành công nghiệp internet cũng lần đầu tiên gặp phải loại tin tức này, bất kể đưa tin thế nào, tất cả đều là chửi rủa, gần như không có bất kỳ tiếng nói phản đối nào.

Thật sự là ngàn người chỉ trích.

Có lẽ rời đi, mới là điều tốt nhất cho Hoắc Nịnh.

Hoắc Nịnh làm điều sai trái, tự nhiên rất chột dạ, sau khi nhận được sự khẳng định của Lục Nhất Lan liền nhanh chóng đặt vé chuẩn bị ra nước ngoài.

Mọi thứ diễn ra rất nhanh chóng.

Sau đó…

Trước khi lên máy bay, Lục Nhất Lan đã đăng một bài Weibo.

“Anh ấy là người rất tốt @Hoắc Nịnh từ nhỏ đã rất tốt rồi.”

Vì trên máy bay không thể sử dụng internet, nên cả hai đều đọc sách.

“Công chúa nhỏ, thư mời nhập học của học viện âm nhạc anh đã lấy được rồi.”

"Nhanh vậy sao?" Lục Nhất Lan nghiêng đầu, “Xem ra, vị trí chủ tịch tập đoàn NM này rất hữu dụng nhỉ, Chanh ca ca, anh thật lợi hại.”

Mặt người đàn ông nhanh chóng ửng hồng, anh ta nhìn Lục Nhất Lan, nhẹ nhàng hỏi: “Em có phiền không, nếu khi đi học có nhiều người bên cạnh?”

"Hả?" Ý gì vậy?

Hoắc Nịnh nhanh chóng lấy ra hai tờ giấy báo nhập học từ trong túi.

"Xa nhau lâu quá, chúng ta mới bên nhau hai tháng, anh không muốn lại xa nhau." Hoắc Nịnh đưa một tờ giấy báo nhập học cho Lục Nhất Lan, “Tuy anh không nghe được, nhưng vẫn muốn làm thiên sứ nhỏ của em.”

“……”

"Phụt." Lục Nhất Lan đột nhiên bật cười, cô ấy nhào vào người Hoắc Nịnh, cười nói, “Anh thế này không làm thiên sứ nhỏ được, phải làm đại thiên sứ.”

“Vậy, em đồng ý sao?”

“Em đã đồng ý làm bạn gái anh rồi, Chanh ca ca, có người bạn trai nào như anh không, làm việc gì cũng cẩn thận quá mức.”

"Vậy sao?" Ánh mắt Hoắc Nịnh sáng quắc nhìn Lục Nhất Lan, “Anh có rất nhiều việc táo bạo muốn làm, chỉ sợ em không đồng ý.”

Vì giọng nói quá nhỏ, Lục Nhất Lan nghe không rõ, nên hỏi một câu, “Anh vừa nói gì?”

“Không có gì.”

Người phụ nữ cúi mắt, tiếp tục đọc sách, người đàn ông trong giây lát, ngậm lấy khóe môi cô.

Lục Nhất Lan trợn to mắt, “Ưm ——”

“Anh không cẩn thận đâu, anh rất táo bạo, anh muốn hôn em.”

Hoắc Nịnh nói, trực tiếp ôm Lục Nhất Lan, cúi người, bao trùm lên môi cô, xúc cảm mềm mại, trên người cô như có mùi hương hoa, hít hai cái, Hoắc Nịnh cảm thấy mình ngây ngất.

“Chúng ta thật sự bên nhau sao?”

Lục Nhất Lan:……

“Người ta đã ở trong lòng anh rồi, anh còn hỏi câu này?”

"Vậy không hỏi nữa." Tiếp tục hôn.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play