Lưu Đại Ngân dẫn cả nhà chú Thường Hữu lên xe buýt đi đến bệnh viện tỉnh. Hiện tại là ốn giờ chiều, còn một tiếng nữa bác sĩ sẽ tan làm, phải tranh thủ thời gian khi bệnh viện chưa hết giờ khám chữa làm xong thủ tục nhập viện mới được.
May mà Triệu Lan Hoa mang theo bệnh án của bệnh viện huyện bên người. Sau khi xem xong, bác sĩ nói: “Hôm nay quá muộn rồi, dù khám bệnh bây giờ cũng không ra được kết quả, anh chị về nhà mai lại đến hay nhập viện luôn?”
Người nhà chú Thường Hữu quay sang nhìn nhau, đều không biết nên làm thế nào. Thấy vậy, Lưu Đại Ngân mở miệng nói: “Bác sĩ, chúng tôi làm thủ tục nhập viện luôn.”
Làm xong thủ tục nhập viện cũng đến giờ các bác sĩ của bệnh viện tan làm. Triệu Lan Hoa cúi người thật sâu với Lưu Đại Ngân: “Mợ Tam Thuận, cháu cảm ơn mợ nhiều lắm! Hết bao nhiêu tiền cháu viết giấy nợ cho mợ, cháu hứa sẽ trả lại đầy đủ.”
Cha mẹ Triệu Lan Hoa cũng cảm ơn Lưu Đại Ngân, thậm chí còn muốn quỳ xuống dập đầu với bà ấy.
Lưu Đại Ngân giữ chặt hai người, nói: “Trước kia Khai Lâm cũng bị bệnh phải phẫu thuật, nhà chị không gom góp được tiền, nếu không nhờ bà con làng xóm giúp đỡ, hiện tại không biết Khai Lâm nhà chị đang ở chỗ nào đâu! Đến bây giờ chị vẫn nhớ rõ, chú Thường Hữu cho chị ba mươi mốt đồng bốn hào tám xu, nói chữa bệnh cho thằng bé là việc lớn, chú già rồi giữ lại tiền mua quan tài này cũng vô dụng, đều cho thằng bé chữa bệnh. Bây giờ lại đến hai đứa nhỏ này bị bệnh, nếu chị mặc kệ, chị còn mặt mũi nào sống trên đời chứ!”
Chú Thường Hữu lau nước mắt bên khóe mắt: “Vợ Tam Thuận, cháu là người tốt!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT